Hứa Già Dục cúi đầu, ánh mắt dừng trên mặt bàn, giọng nói thấp xuống: “Em không biết anh.”
Kỳ thật, trong lòng cô là biết rõ.
Từ lúc Phương Vũ ở bệnh viện nói với cô những lời kia, cô đã nên hiểu rõ, vì sao Giang Bạc Tuyết lại ngốc đến mức tình nguyện chịu roi mây, cũng không muốn sửa lời.
Bị thương nặng đến vậy, roi quất lên người đau đến nhường nào, anh lại như không hề để ý.
Hứa Già Dục có một thoáng cảm thấy anh thật ngốc, người như anh, kiêu ngạo như thế, đôi khi làm việc lại vô cùng cố chấp. Một khi dục vọng chinh phục và khống chế bị khơi dậy, anh sẽ không ngừng dấn thân, tiếp tục trả giá, có lẽ khó mà toàn thân rút lui.
Anh phân rõ được sao?
Chấp niệm kéo dài suốt bao năm tháng như vậy, có thể xem là thích sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play