Trình Nhân Nhân không ngừng gào khóc thảm thiết, vừa kêu vừa khóc, kể về chuyện hồi còn nhỏ, nói hai người từ bé đã cùng nhau lớn lên, ăn chơi vui đùa đều không rời nhau, ngày lễ ngày tết cũng đều gặp mặt, Hứa Già Dục không thể tuyệt tình như vậy được.
Trình Nhân Nhân vừa khóc vừa nói: “Em không giống chị, chị từng ra nước ngoài du học, chị lại có danh tiếng, chị còn thích khiêu vũ, chị nhất định có thể hiểu tâm tình của em, hiện giờ em đã bị hủy hoại hết thảy, nếu còn để lại án tích, đời này của em coi như xong rồi. Hai chúng ta cùng ra từ một chỗ, cho dù không tính là chị em, thì làm đồng hương cũng không nên thấy chết mà không cứu chứ?”
“Em thật sự biết sai rồi.”
Hứa Già Dục không hề mềm lòng, thậm chí trong lòng cũng chẳng gợn lên bao nhiêu sóng.
Cô nghe Trình Nhân Nhân nói xong, chỉ cảm thấy buồn cười.
“Không phải.” Cô nói.
Trình Nhân Nhân nức nở ngừng lại một chút: “Cái... cái gì cơ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play