Anh hoàn toàn chỉ đang nói những lời mang theo tức giận, là đang giận việc khi anh rời khỏi nhà thì cô lại đi cùng Mạnh Tĩnh Nam, cố ý dùng những câu nói tổn thương người khác để trút giận lên cô.
Hứa Già Dục không bị chọc giận, chỉ cảm thấy bất an, hoang mang lo sợ. Cô níu lấy tay áo anh, ngón tay không chịu buông ra, Giang Bạc Tuyết cũng không còn giống trước kia, cứng rắn gỡ tay cô ra nữa.
Sau khi ở bên nhau, tính khí của anh thực sự đã thay đổi rất nhiều.
“Xin lỗi.” Cô cắn môi, “Em không nên cùng anh ta đến buổi đấu giá.”
Giang Bạc Tuyết sắc mặt lạnh lùng, nghe xong chỉ nhạt giọng cười một tiếng: “Em không nên.”
Ngữ điệu của anh quá mức lãnh đạm, Hứa Già Dục bị ánh mắt như nuốt người của anh ép đến mức giọng nói run rẩy: “Em tưởng rằng anh sẽ không để ý…”
“Ừ, tưởng rằng tôi sẽ không để ý.” Giang Bạc Tuyết nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, “Cho nên, thật ra chỉ cần em cảm thấy tôi không để ý, thì em có thể tùy ý đi cùng đàn ông khác, cùng nhau tham dự yến hội, làm bạn đi cùng gã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play