Anh không giống như đang nói đùa, ngữ điệu trầm thấp ôn hòa, âm cuối còn mang theo ý cười vấn vít.
Khiến Hứa Già Dục nghi ngờ liệu có phải mình đang nằm mơ, hoặc là nghe nhầm rồi.
Cô chợt nhớ tới rất nhiều năm trước, đêm trước khi Giang Bạc Tuyết tiễn cô đi, anh từng rất bình tĩnh, lạnh nhạt thông báo: “Tôi muốn kết hôn.”
Khi đó anh nét mặt không biểu cảm, trong mắt cũng chẳng có chút dao động nào. Người đàn ông vừa trải qua vận động kịch liệt, cả người đẫm mồ hôi, anh tiện tay ném chiếc bao đã buộc vào thùng rác, động tác tự nhiên như thể chỉ đang duy trì một thói quen.
Hứa Già Dục sững sờ, có chút thất thần hỏi: “Khi nào?”
Thật ra cô muốn hỏi là, nếu anh định kết hôn, vậy cô phải làm sao, anh định xử lý chuyện này như thế nào?
“Không biết.” Giang Bạc Tuyết rũ mắt xuống, nhặt áo ngủ trên sàn, nửa người trên trần trụi đi về phía phòng tắm, “Xem tình hình, có lẽ bọn họ muốn ngày mai, cũng có thể là sau này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play