Anh rất hiếm khi lộ ra cảm xúc như vậy, đến mức Hứa Già Dục vừa nghe thấy liền sững sờ một thoáng.
Khi đó đã gần chạng vạng, mấy ngày ấy Lâm Hải như đang vào mùa mưa, Tây Sơn ẩm ướt, khí lạnh ẩm thấp từ từ lan tỏa, nhiệt độ cũng chỉ mười mấy độ.
Hứa Già Dục không quá hiểu anh nói:
“... Nhớ tôi?”
Nhớ cô cái gì, chẳng phải từ trước đến nay cô đều bị anh nhìn thấu sao, vĩnh viễn không có bí mật?
“Ừ.” Giang Bạc Tuyết khẽ đáp, thần sắc chuyên chú, chăm chú nhìn cô.
Ánh mắt anh, dưới ánh đèn sắc ấm, dần dần dịu dàng, như muốn khắc cô vào trong tâm trí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT