Giang Bạc Tuyết đang phát tác được một nửa, cứ như vậy mà dừng lại, giọng khàn hẳn đi.
Anh nuốt nước bọt: “Hứa Già Dục?”
Hứa Già Dục cụp mắt, im lặng.
Lông mi như hai phiến lông quạ, yên tĩnh rủ xuống, ở mí mắt phủ một mảnh âm u nhạt.
Cô không chịu nói chuyện. Giang Bạc Tuyết nhìn cô một lúc, giơ tay đẩy cửa xe cứu thương ra.
Gió mưa tràn vào, thổi cho đầu óc tỉnh táo thêm đôi phần.
Đêm tháng Tư vẫn còn mang theo hơi lạnh, Hứa Già Dục ôm chặt đầu gối của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play