Phó Thư Hàm nhất thời không dám tin vào tai mình.
Tự mình làm bị thương? Lại còn là mu bàn tay? Hắn ra khỏi cửa bị kẹp vào khe cửa à? Nhưng sao lại sưng tấy đến thế?
Trực giác mách bảo Phó Thư Hàm rằng chuyện này không đơn giản, đệ đệ hắn nhất định đang giấu điều gì đó.
“Trẫm có một ít thuốc trị bong gân rất tốt, để trẫm sai người mang đến phủ ngươi.”
“Lòng tốt của hoàng huynh, thần ghi nhận, nhưng không cần đâu.”
Phó Cảnh Diệp dứt khoát từ chối, bởi lẽ hiện tại hắn đang sở hữu loại thuốc tốt nhất thế gian lọ thuốc mỡ mà Ninh Nhi đưa cho. Hắn chẳng cần bất kỳ thứ gì khác. Đến tận bây giờ, lọ thuốc ấy vẫn luôn được giữ kỹ bên người, chỉ cần có nó là đủ rồi.
Huống hồ vết thương đó chỉ là một vết xước nhỏ, hắn không hiểu sao ai nấy đều làm ầm lên. Nhưng việc được Ninh Nhi quan tâm quả thực là một niềm vui ngoài dự đoán, thậm chí hắn còn có chút mừng vì mình bị thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play