Trong phòng, sau khi thấy Vân Khâm rời đi, Cố Tang Ninh lập tức kích động mở mấy chiếc rương ra.
Bên trong đều là những tấm vải mà hôm qua nàng đã trông thấy trong kho báu phủ thân vương, chính là số vải mà Phó Cảnh Diệp định dùng để may áo tang cho nàng.
“... Xem ra ta đã hiểu lầm hắn.”
Càng nghĩ đến chuyện ngày hôm đó, trong lòng Cố Tang Ninh càng trào lên cảm giác áy náy. Quả thực như lời Vân Khâm nói, nàng nên đích thân đến tạ lễ một chuyến, đó là phép lịch sự cơ bản.
Nàng hiểu rõ mình và Phó Cảnh Diệp không thể có tương lai. Thân phận chênh lệch, chưa kể trong nguyên tác, hắn vốn không phải một người có thể làm đối tượng để yêu đương. Hắn quá đột ngột, còn nàng thì chưa sẵn sàng đáp lại. Nàng sẽ tìm một dịp thích hợp để từ chối hắn, nhưng tuyệt đối không phải lúc này khi mà mối uy hiếp đến tính mạng vẫn còn treo lơ lửng trên đầu.
“Trước tiên, cứ lễ phép đến thăm hỏi một tiếng đã.”
Miệng thì nói vậy, nhưng Cố Tang Ninh vẫn mãi khâu vá đến tận chiều tối. Đến khi nhận ra trời đã nhá nhem, nàng mới giật mình đặt kim chỉ xuống, bật dậy đi đi lại lại trong phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play