Những lời này, chỉ e không hợp tai Quốc công gia. Nghe cứ như ái nữ của phủ Quốc công đường đường chính chính lại phải dùng ngân lượng làm sính lễ, mới mong có người chịu rước đi. Huống hồ người trong những bức họa này, ông đây một người cũng không nhận ra. Có thể lọt qua mắt Chiêu Đức Hoàng hậu, gia thế ắt hẳn trong sạch, chỉ là... sạch đến mức gần như trong suốt luôn.
Vừa nhìn đã biết là thuộc loại hàn môn thư sinh, một nghèo hai trắng tay, chỉ có mỗi khuôn mặt tuấn tú, mà mặt mũi dễ coi thì có ích gì? Cơm áo gạo tiền, sống qua ngày thế nào?
Một lần gả không thành, lần nữa lại càng nên suy tính cẩn trọng. Gấp gáp làm chi? 
Hàn Quốc Công trầm ngâm một hồi, mới lựa lời vòng vo: “Vẫn là hỏi nó xem... nó có thích hay không.”
Trịnh thị nhếch môi, cười khẩy:“Nó thích bệ hạ, vậy ông cho nó tiến cung lần nữa chắc?”
Chuyện tiến cung là tuyệt đối không được.
Năm đó nàng tiến cung, Hàn gia đang bị Chu gia dâng tấu vạch tội gian lận tiền cứu tế, nguy hiểm cận kề. Lúc ấy ông từng dốc hết lời khuyên can, bảo rằng: “Chết thì chết, tiền đồ nhà họ Hàn, đã có nam nhi trong tộc gánh vác, không cần một nữ nhi như con phải đem thân làm mồi.”
Nàng khi ấy đã đáp thế nào?
“Gia thế, dung mạo — phụ thân cho rằng nữ nhi có điểm nào thua kém người ta? Nữ nhi có tự tin giành được thánh sủng. Người cứ chờ làm quốc trượng đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play