"Đừng có ở đó nói nhảm nữa, ta tha cho các ngươi một mạng với điều kiện tiên quyết là có thể tìm được những người đó, nếu như không tìm thấy..." Đại đương gia nhẹ nhàng kéo một cái xích sắt, âm thanh xích sắt leng keng trực tiếp khiến cho người ta không rét mà run, nói: “Các ngươi hẳn đã biết các ngươi sẽ có kết cục gì.”
"Chắc chắn, chắc chắn!" Vương Tài vội vàng nói.
Đại đương gia thu hồi ánh mắt từ trên người hai người này, nhìn sang Nhị đương gia: “Nhị đệ, ngươi dẫn người đi theo hai người này đi tìm, tìm được thì trở về bẩm báo ta, đừng tự tiện ra tay. Đối phương có đến năm mươi mấy người, không có ta ra tay thì không được.”
“Vâng!”
Ăn cơm trưa xong, Tô Lãm Nguyệt và Tiêu Hành lại tiếp tục ngồi xổm chờ đợi.
Kết quả chờ đợi đến khi mặt trời sắp lặn, cũng không thấy có người tới.
Nàng ước chừng có thể xác định được rằng nếu như đối phương không phải xảy ra chuyện gì, vậy thì tất nhiên là đã vứt bỏ hai người này.
"Trở về đi." Tô Lãm Nguyệt nói với Tiêu Hành.
Ngồi đợi ở đây lại không gặp được người nào, đành chỉ có thể xem lúc nào lại trùng hợp đụng phải mà thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT