"Bọn ta sẽ không ăn không, lúc trước ta là tay đấm của Xuân Lâu, thân thủ cũng coi như không tệ." Vương Tài vội vàng nói.
“Mà nhị đệ của ta, ngươi đừng nhìn bề ngoài hắn như vậy, mũi hắn còn thính hơn so với mũi chó , chỉ cần gần đây có mùi của đồ ăn thì hắn đều có thể ngửi được, hai huynh đệ chúng ta chắc chắn có thể giúp được cho các ngươi.”
"Ha ha." Người dẫn đầu chẳng thèm ngó tới.
“Thân thủ tốt thì chúng ta không thiếu, hơn nữa lỗ mũi thính thì sao? Hiện tại khắp nơi đều không có đồ ăn, còn muốn dựa vào mũi chó của hắn ta tìm được đồ ăn sao, mơ mộng hão huyền cái gì chứ. Vả lại cho dù có, đừng nói là hắn, lão tử cũng có thể ngửi thấy.”
Hiện tại ở thời thế này, ai thấy đồ ăn còn không phải giống như chó thấy xương thịt sao.
"Có có! Có đồ ăn." Mắt thấy người dẫn đầu nghĩ rằng hắn ta còn tiếp tục nói nhảm sẽ ngay lập tức làm thịt hai huynh đệ bọn họ, Vương Tài không dám giấu diếm nữa.
“Các ngươi chẳng phải muốn ăn, ăn thịt dê hai chân sao? Bọn ta biết ở đâu có, hơn nữa còn có rất nhiều.”
Dê hai chân chính là người được coi là thức ăn.
"Dám gạt chúng ta?" Người dẫn đầu muốn đấm một quyền qua.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT