"Bỏ đi, chỉ là hai thứ phế vật mà thôi, mất thì mất, không cần để ý tới chúng nữa." Không cần nghĩ cũng biết đã một đêm mà hai người này còn chưa về thì chắc chắn lành ít dữ nhiều, Đại đương gia cũng không có chút thương hại với bọn họ.
Lúc đầu hai người Đại Sơn và Nhị Cẩu vốn là hai người yếu nhất trong đội ngũ của bọn họ, nếu không ban đầu hắn ta cũng sẽ không để bọn họ mạo hiểm đi săn trong núi.
Khi ấy trong lòng Đại đương gia nghĩ rằng:
Nếu Đại Sơn và Nhị Cẩu có thể mang về con mồi về thì tốt
Còn nếu như không mang được thứ gì trở về mà trực tiếp chết ở trong núi thì đây không phải là bọn họ xui xẻo mà có thể coi như bọn họ gặp may mắn.
Bằng không hắn ta cũng đã dự định trực tiếp giết hai cái tên phế vật yếu nhất này, làm đồ ăn cho mọi người.
"Đáng tiếc, nếu không hai người này cũng đã đỡ được không ít lương thực của mọi người." Đại đương gia nói.
Mà mọi người tuy rằng sợ hãi Đại đương gia nhưng hiện tại ở nơi này người có thể nói chuyện được với Đại đương gia, cũng đều không cảm thấy lời này của Đại đương gia có vấn đề gì.
Hiện tại thế đạo này vốn chính là cá lớn nuốt cá bé.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT