“Sau này ta lên núi hái thuốc, cũng sẽ cố gắng xem có thể bắt được một ít con thú săn trở về hay không, nhưng ta và A Hành cũng không nhất định có thể mang về bao nhiêu, cho nên nhiều nhất chỉ có thể bảo đảm thịt ăn của thành viên đội hộ vệ, những người khác chỉ có thể tủi thân chịu đựng một chút.”
Mọi người vội vàng lắc đầu, bọn họ cảm kích còn không kịp, làm sao có thể tủi thân chứ.
Tô Lãm Nguyệt lại nói thêm: “Thôn Liệp Hổ nhất định phải có năng lực tự vệ, huấn luyện lại là một chuyện vô cùng mệt mỏi, huống chi thành viên đội hộ vệ ban ngày còn phải làm việc, thể lực hao phí sẽ rất lớn, cho nên về mặt ăn uống không chỉ nhiều hơn người khác,phần thịt ăn cũng không thể thiếu.”
“Cho nên ta nói bảo đảm thịt của thành viên đội hộ vệ là, ta chia thịt cho thành viên đội hộ vệ , thành viên đội hộ vệ chỉ được ăn một mình, tuyệt đối không thể chia cho người nhà.”
Tô Lãm Nguyệt vẻ mặt nghiêm túc nhìn mọi người: “Ta biết các thành viên trong đội hộ vệ đều yêu thương người nhà mình, nhưng nếu các thành viên đều đem bữa thịt này chia cho người nhà, vậy thì bản thân chắc chắn sẽ không đủ thức ăn.
Nếu ăn không đủ no, thể lực sẽ không chống đỡ được, vậy tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến huấn luyện.
Cho dù có người có thể cắn răng kiên trì cố gắng chịu đựng, nhưng một ngày hai ngày còn được, lâu dài sẽ kéo theo suy sụp thân thể.
Thân thể suy sụp, đến lúc đó nếu như thật sự có kẻ thù bên ngoài xâm lấn, còn đủ sức để bảo vệ người nhà được sao, cho nên đến cuối cùng không phải là yêu thương người nhà, mà là hại người nhà, cũng hại những người khác.”
Trước khi Tô Lãm Nguyệt nói ra điểm này, trong lòng các thành viên đội hộ vệ quả thật có ý nghĩ đem thịt của mình phân cho người nhà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play