Nhưng việc này tạm thời không đề cập tới, hiện tại quan trọng nhất vẫn là thanh toán một chút "tiền công" cho thôn dân Liệp Hổ trước.
"Nếu như tiền lần này các ngươi kiếm được đều dùng để mua lương thực thì có đến 7000 cân, chắc chắn sẽ ăn không hết, để không cũng sẽ dễ bị mối mọt, cho nên nếu các ngươi thấy được thì chỉ mua một ít lương thực thôi, số còn lại mọi người xem có muốn mua chút rau cải và thịt để ăn hay không." Tô Lãm Nguyệt dò hỏi.
"Ngoại trừ người đội hộ vệ thì những người khác hiện tại cơ bản mỗi ngày vẫn chỉ ăn cháo, cũng thỉnh thoảng mới có thể ăn chút rau dại ta hái về, như vậy cũng không tốt cho cơ thể, lâu dần, thậm chí sẽ sinh bệnh." Tô Lãm Nguyệt dò hỏi.
Không ăn rau cải thịt thà, sắc mặt bọn họ thoạt nhìn kém sắc hơn so với trước kia.
Nhưng thật sự sẽ bị bệnh sao?
"Lãm Nguyệt, thật sự sẽ sinh bệnh sao?" Trưởng thôn Trương lo lắng nói.
Bọn họ chạy nạn lâu như vậy, chỗ thịt khô trong tay đã ăn hết trong tháng đầu tiên.
Sau đó bọn họ đều dựa vào cháo để sống sót.
Ngoại trừ chỗ thịt hươu trước đó, ngoài người của đội hộ vệ ra thì những người khác hoàn toàn chưa từng đụng đến món mặn, mà ngay cả rau dại cũng ít đến đáng thương.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play