Cho nên cho dù Tiểu Nãi Bao bây giờ còn nhỏ, vẫn chưa hiểu những đạo lý này, nhưng nàng không muốn trong lúc bất tri bất giác nuôi dưỡng Tiểu Nãi Bao có thói quen một mình chống đỡ mọi việc.
Vậy thì sẽ sống quá khổ sở.
Tiểu Nãi Bao gật đầu một cái: “Đệ biết rồi tỷ tỷ.”
Tô Lãm Nguyệt xoa đầu cậu bé, mà lúc này Cẩu Đản tiến lên: “Thần Thần, đệ không sao chứ?”
Cẩu Đản cũng bị dọa cho sợ hãi, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy gò trắng bệch ảm đạm: “Tô cô nương, thật xin lỗi, là do ta không bảo vệ tốt Thần Thần.”
Phụ thân hắn nói với hắn, Tô cô nương cứu mạng hắn, còn giúp cho bọn họ có việc làm, cho bọn họ có lương thực ăn.
Cho nên bọn họ có làm trâu làm ngựa cũng phải báo đáp Tô cô nương, cùng với người nhà của nàng.
Nhưng đừng nói làm trâu làm ngựa, vừa rồi hắn ngay cả Tiểu Nãi Bao cũng không có bảo vệ được chu toàn, suýt chút đã để Tiểu Nãi Bao bị ngã.
Mà lúc này cha của Cẩu Đản là Trương Phú Quý cũng hoảng hốt chạy tới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play