Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của mọi người, để tránh cho bọn họ quá mức hoảng sợ, Tô Lãm Nguyệt lại nói tiếp: “Mọi người cũng đừng quá lo lắng, vừa rồi lúc ta hái thuốc cũng đã thăm dò xung quanh đó, nơi này của chúng ta vẫn rất an toàn, chỉ cần đừng chạy loạn là được.”
Mọi người nghe vậy khẽ gật đầu, nhưng biểu cảm trên mặt cũng không được thả lỏng cho lắm.
Trưởng thôn Trương thấy vậy liền hô hoán mọi người tiếp tục làm công việc của mình để đỡ phải suy nghĩ lung tung.
Sau khi mọi người tản ra, Tô Lãm Nguyệt lại đem rau củ dại và một ít quả dại từ trong gùi ra đưa cho trưởng thôn Trương.
Chỗ rau dại này cũng có thể đợi đến buổi tối nấu cháo rồi bỏ vào trong cháo, làm món cháo rau dại.
Còn quả dại có thể rửa sạch sau đó chia cho tất cả mọi người cùng ăn.
Mà trong lúc Tô Lãm Nguyệt đang bận rộn lấy rau dại và quả dại ra ngoài, quyển sách nhỏ trong lòng Tiêu Hành lại len lén ghi thêm vào.
Nguyệt Nguyệt vừa rồi sờ cái đầu thằng nhóc con tên Cẩu Đản này hai lần, sờ đầu thằng nhóc thối Thần Thần ba lần.
Ghi lại! Tất cả đều phải ghi lại!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT