Điều chỉnh tâm trạng mất một lúc lâu, Bạch Trà Trà mới dần bình tĩnh lại.

Như người xưa nói "đã tới thì hãy an phận".

Đã xuyên sách đến đây rồi, ngồi than thở chẳng qua cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi. Điều quan trọng bây giờ là phải làm sao thay đổi số phận của mình trong nguyên tác.

Nội dung chính của nguyên tác kể về nữ chính Bạch Nhã Ý và cô bạn thân Bạch Trà Trà cùng nhau lớn lên trong cô nhi viện, tình cảm vô cùng thân thiết.

Cả hai còn thi đậu vào cùng một trường đại học, học cùng một chuyên ngành.

Vào kỳ nghỉ hè năm hai đại học, hai người rủ nhau đi du lịch leo núi, nhưng ngay ngày thứ hai của chuyến đi, thế giới đột nhiên bùng phát virus zombie, một phần ba nhân loại biến thành zombie, tận thế giáng lâm.

Một số ít người thức tỉnh được năng lực đặc biệt, được chính phủ gọi là dị năng.

Cách thức thức tỉnh dị năng có hai loại: một là khi virus zombie bắt đầu lan truyền, những người có thể kháng lại virus sẽ có thể chất tăng vọt, thức tỉnh những dị năng khác nhau.

Loại còn lại là sau khi bị zombie cắn trúng, phần lớn đều sẽ biến thành zombie, chỉ có một số ít người cực kỳ may mắn mới có thể thức tỉnh dị năng.

Loại thức tỉnh thứ hai có rủi ro vô cùng lớn, trong cả quyển sách chỉ có nam chính Hứa Tử Uyên là bị zombie cào trúng khi cứu người, sau đó được nữ chính cứu chữa và thức tỉnh dị năng hệ lôi có lực công kích mạnh mẽ.

Nữ chính Bạch Nhã Ý ngay từ khi virus zombie mới bùng phát đã thức tỉnh dị năng hệ trị liệu hiếm gặp, đồng thời khi dùng dao gọt trái cây lỡ cắt trúng ngón tay, máu dính lên chuỗi ngọc đeo trên cổ thì bất ngờ kích hoạt một không gian chứa đồ rộng đến ba trăm mét vuông.

Nhưng chuyện này chỉ có một mình Bạch Nhã Ý và độc giả có góc nhìn Thượng Đế mới biết, đến cả cô bạn thân Bạch Trà Trà cũng không hề hay biết.

Bạch Nhã Ý chỉ nói với người ngoài rằng mình thức tỉnh hai loại dị năng: trị liệu hệ và không gian hệ.

Virus zombie lây lan khắp thế giới chỉ trong một đêm, vô cùng bất ngờ, không cho ai thời gian chuẩn bị.

Chỉ sau một giấc ngủ, cả thế giới đã hoàn toàn thay đổi.

Hai người họ trốn trong một căn nhà hai tầng bỏ hoang, cẩn trọng ẩn náu.

Cho đến khi thức ăn cạn sạch, bị buộc phải ra ngoài tìm vật tư thì vô tình gặp được Hứa Tử Uyên đang hôn mê nằm trên mặt đất do bị zombie cào khi cứu người.

Đừng hỏi vì sao nam chính ngất giữa đường lại không bị zombie ăn thịt, vì anh ta là nam chính, tác giả không cho anh ta chết.

Bạch Nhã Ý và Bạch Trà Trà đưa Hứa Tử Uyên về, Bạch Nhã Ý lần đầu tiên sử dụng dị năng trị liệu của mình để chữa trị cho nam chính.

Sau khi nam chính hồi phục không lâu, những người bạn của anh ta cũng lần lượt tìm đến.

Bạch Nhã Ý mang theo Bạch Trà Trà – người không có dị năng – cùng gia nhập đội ngũ của nam chính, cùng nhau tiến đến căn cứ tạm thời tại thành phố A.

Trên hành trình phiêu lưu nơi tận thế, tình cảm giữa nam nữ chính ngày càng sâu đậm.

Đội ngũ do nam chính dẫn đầu cũng càng lúc càng mạnh, các thành viên trong đội ngày càng yêu quý và công nhận nữ chính, Bạch Nhã Ý dần trở thành "tiểu bảo bối" được cả đội cưng chiều.

Còn Bạch Trà Trà – bạn thân của nữ chính – lại hoàn toàn trái ngược.

Không chỉ tính tình kỳ quái, tùy hứng, không được lòng người, nóng nảy, mà còn hoàn toàn không có năng lực tự bảo vệ mình trong thời tận thế, lại luôn kéo chân nữ chính, trở thành cái gai trong mắt cả đội.

Nhưng điều khiến người ta không thể chịu đựng nổi nhất lại là việc cô ta hoàn toàn không có chút tự nhận thức nào.

Ai ai cũng biết nam nữ chính tình sâu ý nặng, trời sinh một cặp, thế mà nguyên chủ lại vô tri dám thầm mến nam chính.

Bạch Nhã Ý hết lần này đến lần khác bao dung và bảo vệ một kẻ vô dụng như cô ta, thế mà cô ta lại không biết tự lượng sức, mơ tưởng đến nam nhân của nữ chính.

Ai mà chịu nổi chứ?

Bạch Nhã Ý nể tình từ nhỏ lớn lên cùng nhau nên nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác.

Nhưng những người ủng hộ nữ chính thì không muốn thấy nữ chính bị ấm ức.

Họ thường xuyên châm chọc, bài xích, chế nhạo và sỉ nhục nguyên chủ, mà nguyên chủ không những không tự kiểm điểm sửa đổi, ngược lại còn mặt dày dâng tận cửa, chủ động lấy lòng nam chính.

Lúc đọc sách, Bạch Trà Trà cũng bị nguyên chủ chọc tức đến phát điên, chương nào cũng có vô số độc giả bênh vực nữ chính, mắng nguyên chủ te tua không thương tiếc.

Cuối cùng, khi còn chưa đến được thành phố A, nguyên chủ đã bị tác giả cho lãnh cơm hộp, chết dưới nanh vuốt của zombie.

Bình luận bên dưới tràn ngập tiếng hò reo, vỗ tay chúc mừng.

Ai nấy đều khen nguyên chủ chết rất đúng lúc, đáng lẽ nên biến mất từ lâu rồi.

Cái chết của nguyên chủ, ngoài Bạch Nhã Ý buồn bã hai giây rồi thở dài một hơi, còn lại tất cả mọi người đều hận không thể đánh trống khua chiêng ăn mừng vì kẻ phiền phức đó cuối cùng cũng biến mất.

Đọc đến đây, Bạch Trà Trà cũng không xem tiếp nữa, chỉ lướt qua mục lục rồi nhảy thẳng đến đại kết cục.

Cái kết vô cùng viên mãn.

Nam nữ chính phối hợp ăn ý, chấm dứt tận thế, Bạch Nhã Ý tìm được người thân, không còn là cô nhi không nơi nương tựa nữa, họ tổ chức một hôn lễ linh đình, sinh ra một cặp song sinh thông minh lanh lợi, từ đó sống một cuộc đời hạnh phúc.

Sau khi ôn lại nội dung cuốn sách, kết hợp với ký ức của nguyên chủ, Bạch Trà Trà bất giác nhíu mày.

Giờ đã ở trong cục diện, nhìn lại những tình tiết trong sách, cô bất ngờ phát hiện một sơ hở mà trong nguyên tác không hề đề cập tới.

Đó chính là chuỗi ngọc trên cổ Bạch Nhã Ý – món đồ kích hoạt không gian chứa đồ.

Nếu ký ức trong đầu không nhầm, thì đó chính là món quà nguyên chủ tặng cho Bạch Nhã Ý, tượng trưng cho tình bạn suốt đời của hai người.

Là vật tín mà nguyên chủ đã đeo từ khi được đưa vào cô nhi viện, vô cùng quan trọng đối với cô.

Thật đúng là hào quang nữ chính, mọi thứ tốt đẹp đều tự dâng lên cho cô ta.

Vật quan trọng như vậy, nguyên chủ nói cho là cho ngay.

May mà đến chết, nguyên chủ vẫn không biết sợi chuỗi ngọc đó có thể mở ra không gian chứa đồ, nếu không, không biết có hối hận đến ruột gan đều xanh lét hay không.

Nếu có dị năng không gian, có lẽ ở trong đội của nam chính, cô ấy cũng sẽ không bị ghét đến vậy, tình cảnh có khi cũng khá khẩm hơn một chút?

Có khi... cô ấy đã không phải chết?

"Ai da!"

Không biết nguyên chủ có hối hận hay không, nhưng giờ đây nghĩ đến việc nữ chính đã mở ra không gian chứa đồ, sắc mặt Bạch Trà Trà xanh lét!

Phải chi nàng xuyên qua sớm hơn một chút thì tốt biết bao!

Giờ thì gạo đã nấu thành cơm, muốn đòi lại chuỗi ngọc cũng vô ích rồi!

Không được!

Dù có còn tác dụng hay không, cũng phải đòi lại từ tay nữ chính, rồi thử nhỏ máu lại lần nữa, dù chỉ có một tia hy vọng cũng không thể bỏ lỡ.

Theo ký ức của nguyên chủ, cô gái vừa nãy gọi cô dậy chính là nữ chính – Bạch Nhã Ý.

Không biết có phải vì mới ngủ dậy còn ngái ngủ hay không, cô cảm thấy Bạch Nhã Ý có vẻ khác với hình tượng trong sách, dường như hơi "trà xanh".

Có lẽ cô nghĩ nhiều rồi.

Dù sao thì, hiện giờ cô vẫn chỉ là một phế vật nhỏ bé, bên ngoài toàn là zombie, một mình chắc chắn không thể sống sót nổi.

Vẫn phải nghĩ cách nâng cao thực lực của mình, tốt nhất là sớm ngày tránh xa cặp nam nữ chính ra thì hơn.

Nghĩ đến chuyện "thực lực", Bạch Trà Trà không khỏi có chút ủ rũ.

Giá mà cô có dị năng lợi hại nào đó thì tốt biết mấy.

"Ục ục..."

Bụng cô đột nhiên phát ra tiếng kêu ục ục, cô đưa tay xoa cái bụng đói meo.

Bạch Trà Trà quyết định xuống lầu ăn chút gì đó lót dạ rồi tính tiếp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play