“Bệ hạ chớ quá lo lắng, long thai của Yên nhi xưa nay vững vàng, có lẽ do ban ngày bị kinh hãi, chỉ cần điều trị một chút sẽ không đáng ngại.” Lâm Thanh Thanh nắm tay Tô Yên lộ ra ngoài chăn gấm, ra vẻ tình thâm tỷ muội.
Trong lòng nàng lại khẽ động, suýt nữa bật cười lạnh. Hóa ra, tất cả đều đã được mưu tính kỹ lưỡng, từng câu từng chữ đều nhắm thẳng vào yếu huyệt của nàng! Không ngờ ban ngày trong hoàn cảnh hiểm nguy như vậy mà vẫn hóa giải được, vậy mà giờ đây, tại nơi này, lại để nàng ta lợi dụng sơ hở.
Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước rình sau. Lâm Thanh Thanh tranh đấu trong hậu cung bao năm, tâm địa quả nhiên còn âm độc hơn nàng dự đoán.
Đoạn Chiêu Lăng khẽ ừ một tiếng, rồi để Tô Yên tựa vào vai mình. Cả ba người đều im lặng, chỉ có ánh trăng lạnh lẽo ngoài cửa sổ, sao thưa thớt, tùng bách run rẩy trong gió.
“Đoạn lang, đêm dài lạnh giá, chi bằng để Lâm tỷ tỷ về điện trước đi.” Tô Yên không thể không làm nũng, chỉ mong lát nữa có thể qua mặt được.
Lâm Thanh Thanh vẫn ôn hòa lắc đầu: “Thần thiếp chưa tận mắt thấy Yên nhi bình an, sao có thể yên tâm trở về? Mong bệ hạ ân chuẩn.”
Tô Yên chỉ cảm thấy bụng càng lúc càng đau. Đoạn Chiêu Lăng giúp nàng vén tóc trên trán, chưa kịp an ủi thì đã không nhịn được ho khan, đành lấy tay che miệng, quay mặt đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play