“Bệ hạ! Mới vừa rồi hù chết thần thiếp!” Tô Yên nước mắt lăn dài, mặt mày ửng hồng, dáng vẻ nhu nhược đáng thương không chút sơ hở, như thể đánh đòn phủ đầu.
Nước mắt nữ nhân, nhiều khi còn hơn bất kỳ lời nói nào. Hoàng đế cũng là nam nhân, tự nhiên không ngoại lệ.
Đoạn Chiêu Lăng vội bước tới, ôm nàng vào lòng. Tô Yên khóc càng dữ, thân hình kiều mị nép trong ngực hắn, ôm chặt lấy, nửa làm nũng. “Chớ sợ, Tĩnh nhi không sao. Ngươi cũng phải cẩn thận, sao còn như hài tử vậy,” hắn mỉm cười sủng nịch, tia không vui ban nãy tan biến, chỉ còn an ủi.
Tô Yên ngẩng khuôn mặt hồng hào từ ngực hắn, như hoa lê dính mưa, nói, “Nếu không có Ninh hữu sứ, chỉ sợ đã phải gọi Hoắc thái y.”
Đoạn Chiêu Lăng véo nhẹ mũi nàng, “Giờ mới biết sợ.”
“Thần thiếp ngã, cùng lắm dưỡng thương một thời gian. Nhưng Tĩnh nhi còn nhỏ, nếu xảy ra sơ suất, thần thiếp sao đành lòng…”
“Khó trách hậu cung, Tĩnh nhi chỉ thân với ngươi. Hài tử vô tư, phán đoán còn chuẩn hơn trẫm,” hắn ôm cả mẫu tử, thoáng thất thần, cảm giác quen thuộc lạ lùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT