Sáng sớm, khi trời còn chưa sáng tỏ, Tô Yên đã tỉnh giấc. Nàng nửa tựa trên sập, tấm lụa mỏng quấn quanh thân, cổ áo khẽ buông lỏng, trong điện dù chưa thắp hương, nhưng thoảng đâu đó phảng phất hương thơm kiều diễm như hoa đào ngưng sương.
Nàng cầm khung thêu, ngắm nghía một lúc rồi thở dài: “Vẫn thêu không ra hồn, quả nhiên ta không phải người hợp với việc này.”
Tang Du bưng chậu nước tiến vào, thấy khung thêu trên tay nàng. Trên mảnh lụa lăng, vài đóa hoa thêu lưa thưa, đường kim thô sơ, bố cục lộn xộn, rõ là tay nghề mới tập. Nàng mỉm cười, đáp:
“Theo nô tỳ thấy, hoa đào tiểu chủ thêu cũng có vài phần thần thái.”
Tô Yên nhíu mày, lại thở dài:
“Ta thêu là hải đường…”
Tang Du ngượng ngùng rút tay về, thầm nghĩ nữ công của tiểu chủ quả thực không dám khen. Đang định nói gì để xoa dịu, Tô Yên bật cười khúc khích, ngẩng mặt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT