Lăng Miếu đẩy cửa bước vào, Tô Yên ngoảnh đầu nhìn lại, tay đang chải mái tóc đen mượt, trên mặt thoáng nét thẹn thùng. Nàng hỏi: “Ở trong cung đã quen chưa? Cung nhân nơi đây có ai khó ở chung không? Ngươi đi theo ta, ta tuyệt không để ngươi chịu ủy khuất.”
Lăng Miếu trong lòng cảm động, bước tới giúp nàng vấn tóc, đáp: “Tiểu thư đối với nô tỳ tốt như vậy, cung nhân trong cung cũng đều hòa nhã, nô tỳ đã rất mãn nguyện.”
“Vậy là tốt rồi. Ngày mai phải gặp nhiều chủ tử nương nương, ta thật sự có chút lo lắng, không biết họ là những người thế nào.” Tô Yên nhìn vào gương, nghiêng đầu ngắm nghía.
Lăng Miếu nhớ tới hành động của Diêu Quý Nhân ban ngày, bất bình thay tiểu thư, nói: “Nô tỳ nghĩ tới chuyện Diêu Quý Nhân làm, thật không cam lòng, nàng ta chẳng qua…” Chưa kịp nói hết, Tô Yên nghe tiếng bước chân tới gần, liền cố ý làm rơi chiếc trâm bạc10 bạc xuống đất.
Khi Lăng Miếu cúi xuống nhặt trâm, Tang Du gõ cửa bước vào, tay bưng khay ngọc, nói: “Tĩnh Phi nương nương cũng sai người mang đồ tới.”
Tô Yên vội đứng dậy, hào hứng: “Mau cho ta xem, có gì mới mẻ không?”
Tang Du mỉm cười, đáp: “Hai xấp gấm Tứ Xuyên, một cây quạt lụa lưu vân, một chuỗi vòng san hô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play