Dưới ánh trăng ngập tràn hoa viên, đêm dài vốn nên tĩnh lặng, nhưng trong tẩm uyển Hoa Thanh Cung lại tụ tập đông đảo tú nữ. Các nàng ăn vận giản đơn, mặt mộc chẳng son phấn, kém xa vẻ rực rỡ ban ngày.
Diêu Tịch Lam ngẩng cao đầu, cất giọng: “Trong cung có kẻ tay chân không sạch sẽ, ta phải bẩm báo Mộ cô cô. Việc này nhất định phải tra rõ.”
Tạ Vân Cẩm nhíu mày, đáp: “Lại có chuyện như vậy sao? Hoa Thanh Cung chỉ có các tú nữ điện tuyển, nếu thật có kẻ như thế, quả là đáng sợ.”
Diêu Tịch Lam nhướn mày, lạnh lùng: “Kẻ phẩm hạnh thấp kém, tuyệt không thể lưu lại trong cung.”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thì thầm to nhỏ. Dù Diêu tiểu thư được Thánh Thượng khâm định, nhưng việc này thật hay giả chưa rõ, nàng lấy tư cách gì mà dám phán xét, bảo ai không được ở lại cung?
Lâm Thanh Thanh thoáng rùng mình, biết ngay Diêu Tịch Lam cố ý dẫn mũi nghi ngờ về phía Tô Yên. Cả hai cùng phòng, Tô Yên tự nhiên trở thành đối tượng bị nghi ngờ nhất.
“Diêu tiểu thư không ngại tìm kỹ lại xem. Đêm khuya kinh động cung nhân, chung quy chẳng phải thượng sách,” Lâm Thanh Thanh bước lên, mở lời giải vây. Diêu Tịch Lam liếc nàng đầy khiêu khích, chẳng chịu buông tha.
Tiểu cung nữ đã đi bẩm báo. Chẳng bao lâu, Mộ cô cô vội vã đến, quát lớn: “Chưởng cung đã lâu, các ngươi ồn ào như vậy còn ra thể thống gì? Nếu kinh động thánh giá, ai trong các ngươi gánh nổi?”
Diêu Tịch Lam đứng giữa, phất tay áo, nói: “Có kẻ trộm vật của ta, ta chẳng thể làm ngơ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play