Phía sau quầy hàng bằng gỗ đỏ cao cao, một vị chưởng quỹ trung niên đang lách tách gẩy bàn tính, nghe nói đến ba chữ “giá đỗ”, ông ta bước tới nhìn qua rồi để lại ngay mười cân giá đỗ nành, mười cân giá đỗ xanh, sòng phẳng trả bảy mươi văn tiền đồng.
Lý Thu Sương xách theo xâu tiền đồng, vui mừng đến tay run run, cảm động rơi nước mắt rối rít cảm ơn.
Đường Điềm lại thấy sự việc quá thuận lợi, bèn kéo Lý Thiết năn nỉ: “Lý Tứ thúc, thúc có thể giúp con hỏi một chút xem chủ nhân đứng sau tửu lầu này là ai không? Người ta là người đầu tiên mua giá đỗ nhà con, sau này nhà con không thể quên báo đáp được.”
Lý Thiết ngày thường vào núi săn thú rừng về, hay mang vào thành bán, nên cũng không ngại giao tiếp với người trong nghề, vì thế lấy cớ đi vệ sinh rồi rời đi.
Đường Điềm dắt nương đi tiếp không ngừng, lại đến một tửu lầu nữa, nhưng lần này lại không thuận lợi.
Chưởng quỹ thậm chí còn chưa thèm nhìn xem giá đỗ hình dáng ra sao, chỉ nghe nói là làm từ đậu nành, liền lạnh mặt đuổi người đi ngay.
“Các người ở đâu tới, có thù oán gì với tửu lầu chúng ta à? Đậu nành đó là cho súc vật ăn, để người khác biết mà lên bàn tiệc, ta không bị chửi ch·ết mới lạ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play