Lý Nhị gia gia rất kích động, xoa xoa tay, muốn sờ mà lại không dám, chỉ đành nhỏ giọng hỏi: “Đây là đậu nành ủ ra giá sao? Trông không giống lắm, mà lại giống như mầm hoa màu chưa đội đất vươn lên…”
Đường Điềm vội vàng giúp nương một tay, cười hì hì đáp: “Nhị gia gia, nhà chúng con còn giữ lại một ít, đợi từ trong thành về, con sẽ làm cho ngài nếm thử!”
“Ừ, được, được!”
Lý Nhị gia gia vỗ nhẹ lên đầu Đường Điềm, rất vui vẻ nói: “Đường Bảo Nhi đúng là đứa trẻ hiếu thảo, nương con có mấy đứa bây ở bên cạnh, sau này cuộc sống sẽ không tệ đâu.”
Tam nãi nãi chân cẳng không được khỏe, nên được lên xe ngồi, ôm Đường Xuyên và Đường Điềm.
Lý Kim và Lý Thiết một người kéo một người đẩy, Lý Nhị gia gia cùng Lý Thu Sương, Đường Hải đi bên cạnh, mọi người nhanh chóng lên đường.
Trong thôn có người từ xa nhón chân ngóng theo, lòng đầy vẻ tò mò.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play