Đường Điềm làm như không thấy, nhanh nhẹn múc bốn bát canh gà, tiện miệng nói: “Dĩ nhiên là không phải, cha con còn đang bận cưới công chúa, hơi đâu mà qua đây? Vả lại, có nãi nãi của con ở đó, e là một cọng lông gà cũng chẳng tới được nhà chúng ta! Đây là con với nhị ca lúc đi kiếm củi nhặt được, con gà rừng bị mắc vào dây leo! Người trong thôn nhiều người thấy lắm, ai cũng thèm chảy nước miếng kia kìa!”
Lý Thu Sương thở phào một hơi, cũng không biết trong lòng đang mong chờ điều gì hay thất vọng điều gì.
Nhưng không để nàng nghĩ nhiều, một bát canh đã được dúi vào tay, một mùi thơm khó tả xộc thẳng vào mũi, khiến nàng trong phút chốc quên hết mọi sự.
Một ngụm canh nóng xuống bụng, nàng như bị bỏ bùa, không tài nào dừng lại được.
Ngon quá, ngon không thể tả!
Thịt gà vừa mềm vừa ngọt, lại béo ngậy thơm lừng, còn có một vị ngon đặc biệt khó tả, e rằng mỹ vị trên bàn tiệc của thần tiên cũng chỉ đến thế mà thôi.
Đường Xuyên và Đường Hải thì càng ôm bát sành uống lấy uống để, chỉ hận không thể vùi cả đầu vào trong bát!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT