“Nương, mấy ngày nay, Nhị gia gia và tam nãi nãi đã giúp nhà ta không ít, có phải nên mang chút táo sang làm quà tạ lễ không?”
Đường Điềm vừa húp cháo, hạt cơm lỡ rơi trên bàn cũng bị nàng nhặt lên ăn nốt.
Lý Thu Sương được nhắc, đáp: “Chắc chắn là phải mang đi, hễ nhà nào đã mang đồ tới cho mình, đều phải đáp lễ. Nhất là nhà Lý Nhị gia gia!”
Hộ tịch trong nhà đã tách ra, sau này không còn là hộ quân dịch nữa, tuy rằng bọn nhỏ sau này có thể học hành thi cử, nhưng đó là chuyện còn xa lắm.
Trước mắt lại không thể nhận việc bên quân doanh được nữa!
Phải biết mấy năm trước, nhà cửa sống được đều nhờ vào việc Lý Thu Sương làm đồ thủ công cho quân doanh, đổi lấy gạo lứt với cám về.
Chẳng nói chẳng rằng, để gắng gượng qua mùa đông dài dằng dặc, nàng vẫn muốn đi tìm Lý Nhị gia gia nhờ giúp đỡ nói một tiếng, ít nhất cũng làm được ba năm tháng nữa, giải quyết chuyện cấp bách trước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT