Các chị em dâu trong nhà họ Phó ai nấy trong bụng đều có tính toán riêng. Tuy lúc nãy bọn họ nhìn Tô Hòa cũng tỏ ra hòa nhã, nhưng đó là vì Tô Hòa vốn chẳng đụng chạm gì đến lợi ích của họ.
Giờ thì hay rồi, vừa mới về tới nhà chồng, Tô Hòa đã muốn tranh phần với họ, đương nhiên khiến mấy bà chị em dâu này bắt đầu có chút khó chịu trong lòng.
Nói cho cùng thì ai cũng ích kỷ cả. Phó Đình Hoa là sinh viên, lại có công việc ở thành phố, còn lãnh lương hẳn hoi. Thời buổi này, lương bổng với người nhà quê đúng là một khái niệm mới lạ và xa xỉ.
Ở quê giờ mới bắt đầu làm ăn lặt vặt có đồng ra đồng vào, chứ trước đó toàn dùng tem phiếu gạo để đổi lấy đồ ăn, tiền mặt thì hiếm lắm.
Trong đầu mấy bà chị em dâu chắc chắn đang nghĩ: “Các người đã có ‘bát sắt’ ở thành phố rồi, còn về quê giành giật với tụi tôi làm gì? Nhà này không ai làm nhà nước, chẳng có sinh viên, sau này vẫn phải cắm mặt trồng trọt thôi, sao không để cho người thực sự cần mà làm?”
Trong lúc ai nấy ôm tâm sự, Tô Hòa bỗng lên tiếng:
“À, không biết trước đây nhà mình có phân cho em với anh Đình Hoa miếng đất nào không nữa, giờ em cũng chẳng nhớ rõ. Nếu không có thì cũng được, hay là em thuê lại đất nhà mình đi, em tính trồng ít thứ đem bán kiếm đồng ra đồng vào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play