Súng máy hạng nặng, súng bắn tỉa, khẩu AK47 lừng danh, súng trường tấn công, tiểu liên, các loại súng ngắn, kèm theo đủ loại đạn dược; thiết bị áp chế bằng đèn LED không gây tử vong nhưng khiến đối phương bất tỉnh; lựu đạn cay, lựu đạn khói, áo giáp chống đạn… Khương  Nghiên đều gom sạch một lượt.

Đối phương nửa đùa nửa thật nói rằng, cô gái châu Á này đã một mình vét sạch cả kho vũ khí của họ. Khương  Nghiên cười đáp lại, họ cũng đã vét sạch sáu cái ví tiền của cô rồi.

Nói vậy chẳng sai, toàn bộ số vũ khí cộng với các loại phí hoa hồng trung gian, mười lăm "tiểu mục tiêu" (ý chỉ tiền triệu USD) của cô bị quét sạch trong một lần duy nhất. Tiền ra như nước, lần này Khương  Nghiên thật sự thấm thía cảm giác tiêu tiền đau như cắt thịt.

Ngoài ra, theo yêu cầu của cô, đối phương còn cung cấp trọn bộ mô phỏng luyện tập sử dụng vũ khí bằng công nghệ VR mã hóa. Hệ thống này ứng dụng kỹ thuật 3D tiên tiến nhất toàn cầu, hỗ trợ cả chế độ chiếu hologram toàn ảnh.

Khương  Nghiên có thể ở trong không gian cá nhân, đắm mình trong môi trường mô phỏng để tập bắn, thay băng đạn, tham gia các kịch bản chiến đấu mô phỏng… như thật. Cô mua đống vũ khí này vốn để phòng bất trắc.

Bởi vào giai đoạn giữa và hậu kỳ của tận thế, trật tự xã hội sụp đổ, vật tư cực kỳ khan hiếm, thậm chí động thực vật còn có thể đột biến. Khi ấy, có vũ khí nóng trong tay rõ ràng an toàn hơn nhiều so với chỉ cầm gậy gộc hay dao kiếm.

Thực tế, chỉ cần khẩu súng ngắn thôi cũng đủ khiến Khương  Nghiên chật vật rồi — lực giật sau mỗi phát và thao tác thay đạn đều không đơn giản như phim ảnh.

Ngoài vũ khí nóng, cô cũng sắm đủ loại vũ khí lạnh như rìu cứu hỏa, rìu chiến đấu, dao, kiếm, cung nỏ, xà beng, kiếm tay áo… loại nào cũng mua cả đống.

Cưa điện, máy khoan, hộp công cụ đa năng, mũ bảo hộ, găng tay chống cắt, bình xịt chống sói, dùi cui điện, đồng phục tác chiến, găng tay tự vệ, khăn choàng chiến thuật, kính bảo hộ chiến thuật, đèn pin chiến thuật... cũng không thiếu món nào.

Đồng hồ sinh tồn ngoài trời, pháo hiệu, bút laser, ống nhòm, ba lô chống tuyết lở, quần áo chống nước chống lạnh, đồ lặn, bộ cần câu, lưới đánh cá, bình oxy, la bàn, máy đo khoảng cách, bộ dụng cụ đánh lửa, đá mồi lửa… cũng được Khương  Nghiên gom sạch.

Mua xong đống vũ khí, cô lại sắm thêm hai chiếc trực thăng mini, một xe nhà di động địa hình (RV), hai chiếc SUV có chức năng lái tự động, một du thuyền mini, mô-tô địa hình, xe địa hình chạy tuyết và cát, tàu đổ bộ lưỡng cư, cano cao tốc, kayak, thuyền tấn công, mô-tô nước, dù thoát hiểm… tất cả đều thu hết vào không gian.

Trong đó đắt nhất là chiếc RV được mệnh danh là “pháo đài tận thế”, giá gần hai triệu đô. Nhưng nhìn qua thì đúng là khí thế bức người, chống chịu cực mạnh, bên trong lại đầy đủ tiện nghi, đúng nghĩa một biệt thự di động.

Sau khi mua hết đống này, lại mất thêm nửa "tiểu mục tiêu", nhưng may thay tổng ngân sách vẫn trong tầm kiểm soát.

Rời khỏi Mỹ lệ quốc, Khương  Nghiên lập tức bay đến quốc gia của chuột túi. Nền chăn nuôi ở đây vô cùng phát triển, đặc sản là thịt bò, thịt cừu và các sản phẩm từ sữa. Những thứ chưa mua đủ trong nước, cô lần này một lượt mua đủ tại đây.

Cô còn sắm thêm nhiều đồ hộp — từ thịt, rau đến trái cây, loại gì cũng có.

Điểm dừng chân thứ tư là quốc gia của cối xay gió — vốn không nằm trong kế hoạch gom hàng ban đầu của cô. Trong ấn tượng, nơi này toàn cối xay gió với hoa tulip, hợp để du lịch chứ chẳng nghĩ tới mua sắm.

Thế nhưng sau khi tìm hiểu, Khương  Nghiên phát hiện ở đây vừa cho ra mắt mẫu du thuyền năng lượng mặt trời tiên tiến nhất thế giới, nên cô quyết định ghé qua.

Chiếc du thuyền này là sản phẩm mới nhất của một công ty nổi tiếng, vừa hoàn tất thử nghiệm. Hệ thống nâng tự động thủy lực giúp nó giữ thăng bằng khi neo đậu, có thể nâng cao tối đa 3 mét, chống lại bão tố, lũ lụt, thậm chí gió mạnh cấp 251 km/h*.

Trên nóc tàu lắp pin năng lượng mặt trời 30kW, tích điện vào pin lithium-ion 1000kWh*. Thiết kế tổng thể theo phong cách viễn tưởng hiện đại, bên trong có bốn phòng ngủ sinh thái, khi không di chuyển thì y hệt một ngôi nhà ấm cúng, thoải mái.

Điều này đồng nghĩa, nếu sau này có động đất hay băng tan buộc phải sinh tồn trên biển, ngoài không gian cá nhân và RV, Khương   Nghiên còn có một ngôi nhà thứ ba — rộng hơn, thoải mái hơn, và dễ chịu hơn.

Tất nhiên, “ngôi nhà” mới này cũng có cái giá “rất đẹp” — chưa kịp cất vào không gian, hơn hai triệu đô đã “vèo” một phát bay sạch.

quốc gia này còn nổi tiếng là nước sản xuất máy in quang khắc tiên tiến nhất thế giới, nhưng sau khi Khương  Nghiên tra giá thì… im lặng luôn.

Không nấn ná thêm, cô liền đi sang quốc gia hình lục giác ( chỉ ước Pháp, cũng có nghĩa tiêu cực) — nơi nổi tiếng với rượu vang và các lâu đài nho. Tuy không ghé Château Lafite, cô lại đến Domaine Cheval Blanc, cũng nổi danh không kém.

Cô mua một đợt đủ loại rượu theo mức độ ngọt, thêm vào đó là mấy chai rượu quý thuộc niên đại đặc biệt để làm bộ sưu tập. Phần lớn để trữ, một ít để dùng. Trong thời đại tận thế, những chai rượu quý ấy có khi chính là vàng lỏng, giống mấy chai Moutai cô mua vậy.

Mỹ phẩm cũng là một trong những lý do chính khiến cô đến đây. Tinh chất, lotion, kem ngày, kem đêm, mặt nạ, chống nắng, làm trắng, dưỡng ẩm, nâng cơ, làm săn chắc... mỗi loại cô đều mua không tiếc tay.

Son dưỡng, kem tay, sữa dưỡng thể, máy làm đẹp, máy xông mặt, máy hút mụn, máy rửa mặt, máy massage… cũng gom hết vào giỏ hàng.

Dù biết trong tận thế, việc trang điểm hay giữ gìn da dẻ không nên quá nổi bật, đặc biệt giai đoạn đầu khi năng lực bản thân còn yếu, cần "nằm im phát triển", nhưng những thứ này với phụ nữ đúng là không thể cưỡng lại.

Dùng hay không, dùng bao nhiêu — sau này hẵng tính. Thậm chí, cô còn mua cả kem nhuộm da, một phần là để che đi làn da quá trắng của mình trước thời điểm tận thế đến.

Sau một vòng dạo khắp, Khương  Nghiên kiểm lại danh sách hàng hóa theo kế hoạch, phát hiện mình quên mua dầu ô liu — thứ rất quan trọng trong đồ dùng hằng ngày.

Nước này có sản lượng dầu ô liu xếp trong top 10 thế giới, nhưng không nhiều, giá lại đắt. Trong khi đó, Đầu ngưu quốc ( chỉ Tây Ban Nha) — hàng xóm sát vách — lại đứng đầu toàn cầu về sản lượng, thế là cô bay thẳng sang đó.

Thịt nguội cũng là đặc sản nơi này. Khương   Nghiên trực tiếp mua 300 đùi heo đen thượng hạng.

Điểm dừng chân cuối cùng trong hành trình mua sắm toàn cầu của cô là quốc gia “siêu giàu” — nơi mà chỉ cần choàng khăn lên đầu là ai cũng biết, đây là nước dầu mỏ số một thế giới, đồng thời cũng xếp thứ tám về trữ lượng khí đốt.

Những nguồn năng lượng này trong thời kỳ tận thế chính là mạng sống. Dù lương thực cô tích đủ để ăn ba đời, nhưng các loại tàu thuyền, máy bay, xe cộ kia vẫn cần “thức ăn” riêng.

Vì vậy, xăng dầu các loại và khí đốt, Khương   Nghiên dứt khoát mua thẳng năm "tiểu mục tiêu" ( ý chỉ chi tiền năm đến 5 chữ số ÚSD).

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play