Người Lý gia bị tiếng động lớn đột nhiên xuất hiện làm cho giật mình, nhao nhao từ trong nhà chính đi ra, nhìn thấy là Lý Ngũ Nha cùng Lý Thất Lang, mới thở phào nhẹ nhõm.

Lý Ngũ Nha lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, không nói gì, cùng Lý Thất Lang bước nhanh vào Đông Sương.

“Ngũ Nha, Thất Lang, các ngươi từ nhà cữu cữu trở về rồi?”

Mỗi lần đi Thiên Sơn, Lý Ngũ Nha đều tuyên bố với bên ngoài là đi nhà cữu cữu.

Lúc này, Lý Nhị Nha còn chưa có trở lại, con dâu lớn trưởng thôn vẫn ở trong phòng chiếu cố Kim Nguyệt Nga.

“Nương!”

Nhìn Kim Nguyệt Nga trên giường gạch không có một chút huyết sắc, Lý Thất Lang trên mặt đại biến, vội vàng chạy đến trước giường gạch.

Lý Ngũ Nha trấn định hơn nhiều, nàng đã dùng tinh thần lực dò xét qua, nương nàng chính là do nóng vội công tâm dẫn đến hôn mê.

Bước nhanh đến trước giường, Lý Ngũ Nha nắm lấy tay Kim Nguyệt Nga, bắt đầu vận chuyển dị năng.

Nàng dâu của thôn trưởng ở bên cạnh có chút kinh ngạc nhìn Lý Ngũ Nha, cho rằng nàng đang bắt mạch cho Kim Nguyệt Nga.

Đợi đến khi khí tức của Kim Nguyệt Nga khôi phục lại bình thường, mạch đập cũng trở nên mạnh mẽ, Lý Ngũ Nha mới buông tay ra, sau đó nhìn về phía con dâu trưởng của thôn trưởng:

“Cảm ơn thím đã giúp đỡ chăm sóc nương của cháu.”

Con dâu lớn của trưởng thôn nhìn Lý Ngũ Nha hiểu chuyện, vẻ mặt thương tiếc: “Con ngoan, các con trở về là tốt rồi, nương con có các con ở bên, nhất định có thể vượt qua.”

Lý Ngũ Nha:

“Thím, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngươi có thể nói tỉ mỉ với cháu không?”

Con dâu lớn của trưởng thôn thở dài, kể lại chuyện Lý Trường Sâm mất tích ở sa mạc và chuyện Lý Tam Lang bị báo lên Vệ sở, từ đầu đến cuối nói cho Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang.

Lý Ngũ Nha nghe xong, không có phản ứng gì, Lý Thất Lang lại tức giận đến đỏ mắt.

“Tổ phụ sao có thể để ca ca đi Vệ sở, vì sao không cho Nhị thúc, Tam thúc đi?!”

Lúc này Lý Ngũ Nha không có tâm tình đi trấn an Lý Thất Lang, mà là nhìn con dâu trưởng thôn: “Thím, chúng ta đã trở về, mẫu thân có chúng ta chiếu cố, người mau về nhà nghỉ ngơi đi."

Con dâu trưởng thôn lắc đầu nói:

“Tỷ tỷ con đi tìm đại phu, ta vẫn là chờ nàng trở về, chờ nương con xem qua đại phu rồi lại rời đi, bằng không ta cũng lo lắng.”

Lý Ngũ Nha rũ mắt xuống, nhịn nói: “Thím, cháu đi theo ngoại tổ phụ của cháu học chút y thuật, nương cháu không có chuyện gì lớn, ngủ một giấc là khỏe lại.”

“Thế này đi, nếu người thực sự không yên lòng, chờ đại phu tới, cháu sẽ lập tức đi nói cho người biết, có được hay không?”

Con dâu lớn của trưởng thôn nhìn Lý Ngũ Nha đang nói chuyện nhẹ nhàng, có chút kinh ngạc, nàng nghe ra ý ở ngoài lời của nha đầu này, đây là không muốn nàng ở lại chỗ này nha.

“Vậy được rồi, có chuyện gì, ngươi cứ đi tìm ta.”

Lý Ngũ Nha cảm kích nói tạ ơn, tự mình đưa người ra khỏi Lý gia.

Con dâu lớn của trưởng thôn vừa đi, Lý Ngũ Nha liền đóng cửa viện lại, cũng gọi Lý Thất Lang ra:

“Thất Lang, trông chừng cửa viện, đừng cho bất luận kẻ nào đi vào.”

Nói xong, mặt không chút thay đổi đi đến phòng chính.

Trong nhà chính, tất cả mọi người Lý gia đều ở đây.

Lý Ngũ Nha vừa đi vào, liền thấy được cơm canh bốc hơi nóng trên bàn, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng trước nay chưa từng có, nhìn thẳng về phía Lý lão gia, Lý lão nương.

Lý lão gia không dám nhìn thẳng Lý Ngũ Nha, ánh mắt có chút trốn tránh, Lý lão nương cũng khó nói một lời.

Lý Ngũ Nha cười hừ một tiếng, đi lên phía trước, không nói hai lời, trực tiếp lật tung bàn.

“Quả nhiên là một đám quỷ hút máu không tim không phổi, lúc này, còn có thể ăn được cơm!”

Canh rau nóng hổi văng tới trên người Lý Trường Lâm, Lý Trường Lâm lập tức nổi giận: “Ngũ Nha, ngươi làm phản rồi, dám lật bàn, ai cho ngươi lá gan này, hôm nay ta phải thay phụ thân ngươi dạy dỗ ngươi thật tốt mới được.”

Dù sao đại ca mà hắn sợ hãi đã không còn, hắn cũng không cần bận tâm gì nữa, giơ tay lên muốn đánh về phía Lý Ngũ Nha.

Lý Ngũ Nha miệt thị nhìn Lý Trường Lâm, không hề né tránh, khi tay của gã sắp chạm vào mặt của nàng , nàng đã túm lấy cổ tay gã, chân phải phát lực, nặng nề đá vào đùi phải của Lý Trường Lâm.

"Phù phù" một tiếng, Lý Trường Lâm liền quỳ một gối mạnh xuống đất.

Tiếp theo, Lý Ngũ Nha dùng sức một cái, trực tiếp xoay tay Lý Trường Lâm ra sau lưng.

“A ~ ”

Tiếng kêu như giết heo vừa vang lên, Lý Ngũ Nha nắm hai cái bánh bao khô trên mặt đất, nhét vào trong miệng Lý Trường Lâm.

“Khụ khụ ~ ”

Bánh bao vừa khô vừa cứng, Lý Trường Lâm bị nghẹn, không ngừng ho khan, không bao lâu sau đã ho đến đỏ bừng cả khuôn mặt.

Động tác của Lý Ngũ Nha quá nhanh, những người khác trong Lý gia đều không kịp phản ứng, mãi đến khi Lý Trường Lâm sắp không thở nổi nữa thì Lý lão nương mới thét lên.

“Ngũ Nha, ngươi muốn làm gì? Mau buông Nhị thúc ngươi ra!”

“Lão Tam, còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh đi cứu nhị ca ngươi.”

Những người khác lúc này mới lấy lại tinh thần, trong lúc nhất thời, Lý Trường Mộc, Lý Đại Lang, Lý Nhị Lang, Lý Tứ Lang, nhao nhao xông về phía Lý Ngũ Nha.

Lý Ngũ Nha thấy vậy, buông Lý Trường Lâm đang trợn trắng mắt ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play