Văn án 1:
Thời Liễu - cường giả song hệ cấp 9 mạt thế - bị một đạo thiên lôi gửi đến biên quan cổ đại thành con gái nhà nghèo quân hộ Lý Ngũ Nha.
Biên quan nghèo khổ, chiến loạn liên miên, tính mạng thường xuyên bị đe dọa và gặp thêm một đống cực phẩm thân thích
Hừ , đấu liền đấu, ai sợ ai ? Đừng hối hận là được.
Chúng ta cùng xem nàng bảo vệ và dẫn dắt gia đình như thế nào để đưa gia đình lên đỉnh cao của nhân sinh trong thời chiến tranh liên tục này nhé!
Văn án 2:
Với Thời Liễu, một dị năng giả song hệ sinh ra trong thời mạt thế đầy rẫy hiểm nguy, thì điều quan trọng nhất chính là: sống sót. Do đó, khi một luồng sét trời giáng bất ngờ đưa nàng đến biên quan cổ đại, trong thân phận của Lý Ngũ Nha – con gái út của một gia đình quân hộ nghèo khó – nàng không hề bối rối. Thay vào đó, Thời Liễu nhanh chóng thích nghi, hòa mình vào cuộc sống nơi cổ đại như thể vốn dĩ đã thuộc về nơi này.
Sống, ắt phải có mục tiêu, có mơ ước.
Ăn mặc: Lụa là gấm vóc, trang sức ngọc ngà, đâu thể thiếu những điều đẹp đẽ trong đời? Chẳng phải là quá xa xỉ, phải không?
Ăn uống: Yến sào, vi cá, bào ngư, hải sâm – mỗi ngày đều nên có chút vị ngon tinh túy, cho trọn một kiếp người từng bị cái đói hành hạ. Vậy là quá đáng chăng?
Nơi ở: Lầu các nguy nga, sân vườn rợp bóng trúc xanh, hoa thơm chim hót – biến chốn về thành một nơi nghỉ dưỡng tâm hồn. Điều đó, có gì sai?
Đi lại: Xe ngựa quý giá, uy phong đường hoàng – là người, cớ sao không chọn điều tốt đẹp nhất?
Tiền tài dư dả, không phải lao lực mưu sinh, gia đình đầm ấm quây quần, ấy mới là một cuộc sống lý tưởng mà nàng hằng mong đợi.
Cuộc sống vốn đã chẳng dễ dàng, nên càng phải biết yêu thương bản thân, tận hưởng điều mà nàng chưa từng có được trong thế giới hoang tàn của mạt thế.
Thế nhưng... thực tại đã giáng cho nàng một đòn đau thấu tim gan.
Biên quan – lạnh giá, khắc nghiệt, chiến loạn triền miên. Đừng nói đến cao lương mỹ vị, có khi chỉ một bữa cơm no cũng là điều xa xỉ. Mạng sống cũng chẳng khi nào được đảm bảo.
Đã vậy, thì hãy xắn tay áo mà chiến!
Trong lòng Thời Liễu luôn khắc ghi một điều:
“Chỉ cần không chắn đường ta, mọi chuyện đều tốt đẹp. Còn nếu cản trở...”
Muốn đứng vững giữa chốn hiểm nguy, nàng buộc phải trở nên mạnh mẽ.
Cuộc đời này, nếu có thể sống trong kiêu hãnh và niềm vui – thì cớ gì không làm một kẻ phàm tục mà hạnh phúc?