Chử Định mặt mày tái xanh hồi phục lại bình thường từ cơn choáng váng —— Suýt nữa thì bị nghẹn chết vì trứng luộc.
Cậu ta không biết mười giây vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, với cậu ta chỉ là một cái chớp mắt. Nhưng cậu ta cứ cảm thấy trong người có gì đó không ổn. Nhìn lại Chung Hủ, phát hiện vẻ mặt cô vô cùng ung dung, quả trứng luộc trong tay đã không cánh mà bay.
“Tôi ăn xong rồi.”
Chử Định thả lỏng nét mặt, mỉm cười: “Tiểu Luyến…”
Lời mới vừa nói ra khỏi miệng, cổ họng liền đau rát như thể vừa nuốt phải lưỡi dao.
May là cậu ta không nghi ngờ Chung Hủ mà lại quay sang nhìn ly sữa trên tay, nghi ngờ là do thứ mình cho vào gây ra.
Cậu ta vứt ly sữa đi, hắng giọng rồi tiếp tục: “Tiểu Luyến, bây giờ em muốn đi đâu, anh đi cùng em có được không?”
Thái độ nói chuyện của anh ta phát sinh biến hóa vô cùng vi diệu, dịu dàng như đang nói chuyện với người yêu.
Chung Hủ cho rằng cậu ta thay đổi thái độ là vì nghĩ cô đã ăn quả trứng luộc đó.
Cô quyết định thuận theo tình thế: “Đi dạo một chút nhé.”
“Vậy chúng ta ra hồ tản bộ đi, hôm nay thời tiết rất đẹp.”
Tia nắng ban mai chiếu lên mặt hồ, làn gió nhẹ khẽ gợn lên những tia sáng lấp lánh.
Trên đường đi, Chử Định không ngừng tìm cách nhét cho cô đủ loại thức ăn “được gia giảm đặc biệt”.
Chung Hủ tiếp tục giở chiêu cũ, một hộp phấn viết bảng gần như cạn sạch, Chử Định cũng no tới mức không thể ăn thêm.
Ánh mắt Chử Định nhìn Chung Hủ như đang ngắm một tác phẩm hoàn mỹ: “Tiểu Luyến, hôm nay em rất lễ phép, như vậy rất tốt.”
Thấy cậu ta cuối cùng cũng ngừng nhồi nhét đồ ăn, Chung Hủ biết thời cơ đã đến, bắt đầu đào sâu khai thác: “Trước đây em không lễ phép sao?”
“Trước đây em như một con nhóc hoang dã. Nhưng anh đã trao Ngọc Tân của mình cho em, linh hồn chúng ta sẽ nhanh chóng liên kết. Những phẩm chất của anh sẽ dần hiện ra trên người em, còn sức mạnh của em…” Hơi thở Chử Định trở nên gấp gáp, ánh mắt nóng rực như sói hoang nhe nanh.
Con sói này chậm rãi thu lại nanh vuốt, đổi một lí do thoái thác khác: “Chúng ta có thể chia sẻ sức mạnh.”
【Thông báo trò chơi: Đã hoàn thành buổi hẹn hò với Chử Định.】
【Thông báo trò chơi: Độ thân mật với Chử Định: 30%.】
Chử Định là người thâm trầm, dù nghĩ rằng Chung Hủ đã ăn hết đồ ăn cậu ta chuẩn bị, tin rằng linh hồn của “Tiểu Luyến” đã liên kết với cậu ta thì cậu ta vẫn chưa để lộ ra hết bộ mặt thật của mình. Độ thân mật cũng tăng rất chậm.
Cái trò chơi chết tiệt này đúng là không thể nán lại dù chỉ một phút.
Cô cứ như Đường Tăng, bị ba con yêu quái thèm khát dòm ngó. Cô ghét cái cảm giác bị rình rập này.
Phải vượt qua trò chơi này, rồi cô nhất định sẽ tìm ra kẻ đã đẩy cô vào đây. Giờ cô đang đầy bụng tức, tuyệt đối không để kẻ đó sống yên.
“Tiểu Luyến, em muốn đi đâu?” Chung Hủ vừa xoay người, Chử Định đã nhanh tay kéo cô lại, mặt mày căng thẳng như thể nếu cô dám bước đi, cậu ta sẽ làm ra chuyện trái pháp luật.
Ánh mắt cậu ta đầy nghi hoặc, thì thầm: “Linh hồn của em đã liên kết với anh thì lẽ ra em phải nghe lời anh mới đúng. Sao lại muốn rời đi?”
“…” Chung Hủ cố nhịn không trợn trắng mắt: “Sắp đến giờ học rồi, anh là sinh viên gương mẫu chưa từng trốn học, em cũng thế.”
“Đúng vậy.” Vẻ nghi ngờ trong mắt Chử Định dần tan biến. “Tan học đợi anh cùng về, từ hôm nay chúng ta không thể rời nhau nửa bước. Sức mạnh không được để kẻ khác làm bẩn.”
*
Vất vả lắm mới thoát khỏi Chử Định, Chung Hủ dĩ nhiên không đi học, cô phải đi tìm Mẫn Tinh Đồ.
Độ thân mật với Mẫn Tinh Đồ đã đạt 80%, chỉ còn một bước nữa là hoàn thành.
Dù Lục Hành Tắc cũng đạt 80%, nhưng anh ta muốn móc tim cô, tốt nhất là tránh càng xa càng tốt.
Kết quả, còn chưa tìm được Mẫn Tinh Đồ, Lục Hành Tắc đã xông thẳng vào trường học.
“Tiểu Luyến, rốt cuộc khi nào em mới chịu đưa tim cho anh?”
“Chờ đến khi anh trăm tuổi về trời.” Dứt lời, Chung Hủ quay người bỏ chạy.
Hai bóng người một trước một sau đuổi nhau khắp trường.
Học sinh đi ngang qua đều kinh ngạc: “Đó chẳng phải là Tổng giám độc Lục của tập đoàn Lục thị sao? Sao lại đuổi theo Tiểu Luyến?”
“Ngốc quá! Kia không phải rõ ràng là đang theo đuổi tình yêu sao? Quả nhiên là mùa yêu đương ~.”
Như để chứng minh lời nói ấy, những bong bóng màu hồng từ trên trời rơi xuống càng lúc càng dày, khắp trường học tràn ngập trong sắc hồng.
Chung Hủ: “…”
Cô tức đến cạn lời, mấy kẻ trong đầu chỉ có yêu đương đúng là hại người!
Dù chạy vòng vòng quanh trường, Chung Hủ vẫn không thoát được Lục Hành Tắc. Trong cơn nguy cấp, cô nhảy lên bục giảng, chui vào trần nhà.
Dưới ánh đèn điện thoại, trong bóng tối, cô bắt gặp một đôi mắt.
“Tiểu Luyến!”
“…”
Gương mặt đầy vẻ ngạc nhiên vui mừng của Mẫn Tinh Đồ hiện ra ngay sát mặt cô.
Khóe môi Chung Hủ giật giật: “Cậu làm gì ở đây?”
“Không phải tiết sau cậu học ở lớp này sao?” Mẫn Tinh Đồ ngượng ngùng nói, “Tớ nhớ cậu nên muốn đến xem cậu một chút.”
Đồ biến thái chết tiệt, còn bày đặt ngại ngùng cái rắm.
Nghĩ đến chuyện mình phải tiếp tục tán tên biến thái này cho tới khi đạt 90% độ thân mật, Chung Hủ chỉ muốn đập đầu vào tường chết quách đi cho xong.
Mẫn Tinh Đồ nghi hoặc hỏi: “Vậy Tiểu Luyến, sao cậu lại ở đây?”
Chung Hủ bịa đại: “Tôi cũng muốn đến xem cậu.”
Mẫn Tinh Đồ kích động: “Cuối cùng cậu cũng muốn đón nhận trái tim của tớ rồi sao?”
Hiện giờ Chung Hủ nghe không nổi cái gì mà tim với không tim, lập tức chặn miệng cậu ta lại: “Đừng nói mấy câu ghê rợn như thế.”
“Tiểu Luyến, tớ biết ngay mà, cậu nhất định sẽ hiểu được tấm chân tình của tớ. Chúng ta rồi sẽ lấy thật lòng đổi lấy thật lòng…”
【Thông báo trò chơi: Độ thân mật với Mẫn Tinh Đồ: 82%.】
【Thông báo trò chơi: Độ thân mật với Mẫn Tinh Đồ: 83%.】
【Thông báo trò chơi: Độ thân mật với Mẫn Tinh Đồ: 85%.】
Loạt thông báo hiện lên khiến Chung Hủ nín thở.
A… Chẳng lẽ độ thân mật sắp đột phá mức 90%, chuẩn bị nghênh đón ánh rạng đông thắng lợi sao?
Đột nhiên, bên dưới trần nhà vang lên một giọng nói: “Tiểu Luyến, anh biết em ở đây!”
Độ thân mật đang tăng đột ngột khựng lại.
Tên thần kinh ngoài vòng pháp luật Lục Hành Tắc chết tiệt!
Sắc mặt Mẫn Tinh Đồ lập tức thay đổi: “Có người tìm em, Tiểu Luyến, lại còn là đàn ông.”
Chung Hủ bình tĩnh đáp: “Không có, cậu nghe nhầm rồi.”
Lục Hành Tắc: “Tiểu Luyến, đưa tim em cho anh đi, anh hứa đời này chỉ có mình em là vợ.”
Chung Hủ chưa kịp cản thì Mẫn Tinh Đồ đã mở nắp trần nhà, nhảy xuống dưới.
“Tổng giám đốc Lục, tôi khuyên anh nên cẩn trọng lời nói, đừng vọng tưởng.” Mẫn Tinh Đồ lạnh lùng nói, “Trái tim của Tiểu Luyến đã là của tôi rồi.”
Lục Hành Tắc nổi giận: “Gì cơ?! Không thể nào, cô ấy từng hứa sẽ đưa tim cho tôi!”
“Tuyệt không khả năng! Trừ khi anh lấy tim cô ấy ra cho tôi xem!”
Chung Hủ: “…”
Chưa bao giờ cô nhớ cuộc sống ở thế giới thực như lúc này.
Cô rốt cuộc đã phạm phải lỗi gì, tại sao lại bắt cô tới nơi này để nghe hai tên thần kinh đó nói chuyện chứ, đây đúng là cực hình tàn khốc nhất trên đời mà.
【Thông báo trò chơi: Độ thân mật với Mẫn Tinh Đồ đang giảm… 75%… 30%.】
【Thông báo trò chơi: Độ thân mật với Lục Hành Tắc đang giảm… 60%… 30%.】
Tốt, tốt lắm.
Hủy diệt đi, hủy diệt hết đi cho tôi.
Tít tít ——
Đúng lúc này, điện thoại vang lên tiếng thông báo tin nhắn. Là Chử Định nhắn:
“Tiểu Luyến, bạn học em nói hôm nay em không đến lớp. Em đang ở đâu? Anh đang ở lớp học tiết sau của em. Anh muốn em xuất hiện ở đây trong vòng một phút.”
Được thôi, tới đúng lúc lắm, hủy diệt chung luôn đi.
Chung Hủ hành động cực nhanh, nhảy từ trần nhà xuống, kéo Chử Định đang đứng ngoài cửa vào lớp, đóng chặt cửa sổ, tất cả mất chưa đầy một phút.
Ba nam chính thậm chí còn chưa kịp phản ứng.
Lục Hành Tắc mừng rỡ: “Tiểu Luyến, tim em vẫn thuộc về anh!”
Mẫn Tinh Đồ bất mãn: “Tiểu Luyến, mau nói với anh ta đi, trong tim cậu chỉ có mình tớ thôi!”
Chử Định hoang mang: “Tiểu Luyến, họ là ai?”
Chung Hủ không trả lời, lập tức dùng đạo cụ【Chuông báo tình yêu】.
Cùng lúc đó, trước mắt cô hiện ra vô số cảnh báo nhấp nháy với dấu chấm than và hàng chữ in đậm đỏ chói:
Trong phạm vi chuông báo có ba đối tượng! Vui lòng cẩn thận khi sử dụng chuông báo tình yêu!
Chung Hủ tắt cảnh báo, xác nhận sử dụng đạo cụ.
【Chuông báo tình yêu đã khởi động, phạm vi bao phủ ba đối tượng, đúng là kích thích và nguy hiểm cũng song hành nha!】
Tiếng chuông dịu dàng lãng mạn vang lên trong lớp học.
Trạng thái của ba người đàn ông lập tức thay đổi. Dễ nhận thấy nhất là ánh mắt, từ âm trầm tính toán chuyển thành tràn đầy yêu thương.
“Tôi là người tình ngọt ngào của các anh. Đã là người yêu, không phải là nên có gì nói nấy, không được giấu giếm sao?” Chung Hủ đứng trước ba người, như thể đang nói chuyện riêng với từng người.
“Tiểu Luyến, em muốn biết gì, anh đều sẽ nói cho em.”
“Tiểu Luyến, tớ thật lòng với cậu.”
“Tiểu Luyến, tôi có thể trao cho em toàn bộ tài sản, bao gồm cả sự chân thành.”
Chung Hủ gật đầu, nói: “Tôi muốn biết tương lai của chúng ta sẽ ra sao.”
Chử Định lộ vẻ bất an, muốn bước lên nhưng lập tức bị cô ngăn lại: “Đứng yên. Chỉ khi thành thật với nhau, chúng ta mới có thể bắt đầu tiếp xúc gần gũi.”
“Xếp hàng ngay ngắn, các anh nghe tôi sắp xếp.” Chung Hủ lạnh lùng nói. Thấy cô không vui, ba người đàn ông lập tức im lặng.
“Mẫn Tinh Đồ, cậu nói trước.”
Được gọi đầu tiên, ánh mắt Mẫn Tinh Đồ lóe sáng.
Rõ ràng cậu ta không quá muốn nói, do dự rất lâu mới mở lời.
“Tương lai của chúng ta… Ở giữa có rất nhiều trở ngại, rất nhiều người ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta.”
“Tớ không cố tình nghi ngờ tình cảm của cậu, cũng không cố tình làm tổn thương cậu, chỉ là tớ không có cảm giác an toàn thôi.”
“Chúng ta đã từng có một khoảng thời gian sống chung rất ngọt ngào. Dù sau này chia tay, tớ vẫn yêu cậu.”
“Chúng ta yêu nhau sâu đậm, sau này, tình yêu của cậu dành cho tớ hóa thành sức mạnh của nữ thần, sức mạnh ấy đã bù đắp quá khứ bất hạnh của tớ…”
“Tiểu Luyến, tớ thật sự rất cần cậu. Chúng ta thật sự yêu nhau.”
Câu chuyện Mẫn Tinh Đồ kể cũng chỉ là cố tô vẽ bản thân, cố hết sức muốn chứng minh họ từng yêu nhau.
Chung Hủ khẽ cười khinh, lập tức cắt lời: “Lục Hành Tắc, đến lượt anh.”
Lục Hành Tắc bình tĩnh chăm chú nhìn cô.
“Tương lai của chúng ta… Chúng ta rất yêu nhau. Yêu nhau nhất trên đời.”
“Vì khi tôi gặp tai nạn cận kề cái chết, em thậm chí còn sẵn sàng hy sinh, hiến tim mình, trao hết sức mạnh cho anh.”
“Em nói trái tim em sẽ mãi mãi đập trong lồng ngực anh. Nghĩ đến đây, em liền cảm thấy hạnh phúc.”
“Chử Định, đến lượt anh.” Chung Hủ không bình luận gì, chuyển ánh mắt sang Chử Định.
Chử Định do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn nói ra sự thật với người yêu ngọt ngào trong tiếng chuông.
“Tương lai, thế giới sẽ diệt vong. Em nói anh là chúa cứu thế, rồi hôn anh.”
“Linh hồn chúng ta từ đó liên kết. Sức mạnh của em dần cạn kiệt, nhưng lại truyền hết vào trong cơ thể anh.”
“Anh đã thành công cứu vớt thế giới. Dù cơ thể em yếu đi, nhưng chúng ta vẫn sống rất hạnh phúc, chúng ta yêu nhau.”
Câu chuyện dần trở nên rõ ràng.
Đây mới là kịch bản ban đầu của trò chơi.
Trong tuyến Mẫn Tinh Đồ, nữ chính Tiểu Luyến gặp gỡ chàng trai Mẫn Tinh Đồ có quá khứ bất hạnh, Vì bóng ma không thể xóa nhòa nên cậu ta luôn dao động trong tình cảm, cho đến khi tình yêu của Tiểu Luyến dành cho Mẫn Tinh Đồ thức tỉnh sức mạnh nữ thần, đúng lúc bù đắp cho quá khứ bất hạnh của Mẫn Tinh Đồ, cuối cùng trở thành những người yêu ngọt ngào.
Trong tuyến của Lục Hành Tắc, nữ chính Tiểu Luyến tình cờ gặp gỡ Tổng giám đốc Lục Hành Tắc. Vào thời điểm họ yêu nhau nhất, Lục Hành Tắc bất ngờ gặp tai nạn và đối phải mặt với cái chết, Tiểu Luyến thức tỉnh sức mạnh nữ thần, hy sinh bản thân để cứu sống Lục Hành Tắc. Hai người sống chết cách biệt, còn là một kết thúc bi kịch đã định sẵn.
Trong tuyến Chử Định, với bối cảnh thế giới đang trong thảm họa, nữ chính Tiểu Luyến thức tỉnh sức mạnh nữ thần và phát hiện ra thanh mai trúc mã là chúa cứu thế. Thông qua cái thiết lập cũ rích là một nụ hôn, cô truyền sức mạnh của mình cho Chu Định, cuối cùng Chu Định cứu rỗi thế giới và ở bên Tiểu Luyến.
Nhưng không biết vì lý do nào đó, thế giới lại sụp đổ.
Ba nam chính đều thấy trước tương lai của mình, thèm khát sức mạnh của Tiểu Luyến, tin rằng chỉ cần đi theo con đường đã biết trong tương lai là sẽ có thể thành công giành được sức mạnh đó.
Vì vậy, Mẫn Tinh Đồ, tên biến thái này sợ cô yêu người khác nên yêu cầu Tiểu Luyến chỉ có thể yêu một mình cậu ta.
Vì vậy, Lục Hành Tắc, kẻ biến thái này, cho rằng sức mạnh ẩn chứa trong trái tim Tiểu Luyến, nên muốn sớm lấy đi trái tim của Tiểu Luyến.
Vì vậy, Chu Định, đồ biến thái này, cố gắng cho Tiểu Luyến ăn những thứ mang theo nước bọt của mình, nghĩ rằng như vậy sẽ có thể thiết lập liên kết linh hồn với Tiểu Luyến.
Phá án.
Bọn họ trong khi kể lại mà vẫn còn mặt dày nói bọn họ yêu nhau.