Chu Tư Dương đậu xe ở bãi đỗ xe tầng hai bên cạnh, vừa khéo gặp Trình Dục Phi đang từ xe cách đó không xa bước xuống. Gần đây, công ty bọn họ đang hợp tác với Trung Ninh đẩy mạnh một dự án, mà hắn cũng chẳng có việc gì nên ngày nào cũng tới.
Thấy Chu Tư Dương xuống xe, hắn dừng bước, xoay xoay chìa khóa xe, bước về phía này, vừa đi vừa liếc nhìn ghế phụ, nhìn hồi lâu mới phát hiện chỗ đó đúng là không có ai. Hắn vỗ vai Chu Tư Dương: “Vợ mày đâu?”
Chu Tư Dương mặt không biểu cảm, ấn khóa xe, khóa cửa lại.
Trình Dục Phi nhàn rỗi đến phát chán, bám riết tra hỏi, không moi ra được đáp án thì không chịu bỏ qua. Hắn ôm cổ Chu Tư Dương: “Tao vừa gọi điện với mẹ mày, bà ấy nói hai người cùng nhau tới mà.”
“Người đâu?” Nói rồi còn nhìn ra phía sau xe của Chu Tư Dương, “Bị mày ăn mất rồi?”
Chu Tư Dương nhớ tới bóng lưng vui vẻ chạy đi ở cổng nhà hai mươi phút trước… còn biết cúi người, rất lễ phép.
“Cô ấy gọi xe đi rồi.” Giọng hắn lạnh nhạt, tiện tay ném chìa khóa chiếc xe hôm qua cho Trình Dục Phi, “Trả xe lại cho mày.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play