Thẩm Thục Ngọc gửi xong tin nhắn, giơ màn hình điện thoại lên trước mặt Chu Vĩnh Giang cho ông xem, giọng nói có chút bất đắc dĩ:
“Được rồi chứ.”
Trên người bà là áo ngủ kiểu sườn xám màu trắng ngà, tóc búi thấp sau đầu, nhìn thế nào cũng không giống người đã hơn năm mươi tuổi.
Chu Vĩnh Giang đưa mắt nhìn lướt qua đoạn hội thoại, tay chắp sau lưng gật đầu:
“Không sai biệt lắm.”
Thẩm Thục Ngọc ngồi ở mép giường xếp quần áo, chỉ thị Chu Vĩnh Giang bỏ những thứ cần mang vào vali, chau mày tỏ vẻ không đồng tình:
“Ông nói ông nhất định phải qua bên đó chen chúc với bọn nó làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT