Thẩm Thuần quan sát, Phượng Phi Bạch lại đảo mắt né tránh, không dám đối diện: "Là trẫm đã lo lắng quá nhiều."
Là y nghĩ sai, người này đã đồng ý thì chính là đồng ý, không hề có ý định nuốt lời.
"Chỉ là lo lắng quá nhiều sao? Nếu ta thật sự muốn đi, Bệ hạ định làm gì?" Thẩm Thuần hỏi.
Phượng Phi Bạch nắm lấy cổ tay hắn, trong mắt dâng lên vẻ hổ thẹn: "Trẫm định giữ ngươi lại trong cung. Nếu ngươi giận, muốn phạt thế nào cũng được."
Là y làm sai, y nhận phạt.
Cổ tay chạm vào hơi ấm, ngón tay Thẩm Thuần từ từ vuốt qua má đế vương, chiếc nhẫn hồng ngọc mang theo chút lạnh lẽo, khiến Phượng Phi Bạch không thể kiềm chế mà nuốt nước bọt: "Đây là Bệ hạ tự nói đấy nhé."
Thẩm Thuần dùng lực cánh tay, đã ôm đế vương trên ngai vàng lên. Phượng Phi Bạch theo phản xạ ôm lấy vai hắn, nhưng mũ miện của đế vương khá nặng, trực tiếp rơi xuống theo động tác, va chạm kêu lạch cạch trên ghế rồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT