Nhưng bây giờ không ai còn chú ý đến trò chơi nữa, Thẩm Thuần nhìn chàng trai đang nép vào lòng mình, má hơi ửng hồng nói: "Sao vậy?"
"Anh là đồ khốn!" Bạch Hồng dụi vào lòng hắn, vùi đầu vào vai hắn, cảm thấy mình như bị mùi hương cực kỳ dễ chịu này bao bọc hoàn toàn.
"Phải, anh là đồ khốn.” Thẩm Thuần hôn lên má cậu, nhìn đôi mắt hơi ướt lệ của cậu nói, "Ai bảo em nói dối anh."
Bạch Hồng cứng họng, chỉ có thể cắn vào vai hắn mài răng, cánh tay không ngừng siết chặt.
Thẩm Thuần vuốt ve lưng cậu an ủi chàng trai, tận hưởng sự ấm áp lúc này, nhưng trọng lượng trong lòng chợt nhẹ đi, một cục bông trắng nhỏ rơi ra từ những bộ quần áo lộn xộn, lật cái bụng trắng muốt đầy lông, híp mắt kêu lên một tiếng nũng nịu: "Meo..."
Thoải mái...
"Hồng Hồng thích gậy trêu mèo không?" Thẩm Thuần dùng tay nâng bàn chân nhỏ màu trắng của mèo con lên hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT