Những người trong cùng một vòng tròn luôn dễ dàng nhận ra những điểm tương đồng. Chuyện đi ăn với cấp trên là điều khá bình thường, nhưng có lẽ vì sự thay đổi trong giọng điệu, khoảnh khắc đó Tạ Bách Viễn khựng lại, cảm thấy không ổn: "Giám đốc, xin lỗi, bây giờ tôi vẫn là sinh viên."
Đến những nơi như vậy chắc chắn sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng.
Thái độ của anh có chút lạnh lùng. Vương Trạch Thành cười một cái rồi nói: "Tiểu Tạ trông trưởng thành và chững chạc, tôi quên mất cậu chưa tốt nghiệp. Vậy thì hẹn ngày khác nhé."
"Vâng.” Tạ Bách Viễn đáp.
Bữa trưa được ăn ở nhà ăn nhân viên, hai người ngồi đối diện, Tạ Bách Viễn mắt không liếc ngang liếc dọc, tuyệt đối không nói lời thừa. Ánh mắt của Vương Trạch Thành thì lại đánh giá anh mấy lần, tỏ ra vô cùng thích thú.
Không phải anh ta muốn bắt nạt người trẻ, chỉ là trong giới này có quá ít người chất lượng. Một người có vóc dáng, khí chất và năng lực hoàn toàn hợp ý như vậy. Còn những kẻ ăn chơi đàn đúm thì lại quá nhiều. May mắn lắm mới gặp được một người trẻ tuổi vừa ra trường, tiền đồ hứa hẹn, là ai cũng sẽ không bỏ qua.
Tuy nhiên, quá vội vàng thì sẽ mất đi ý nghĩa. Anh ta là số 0, cũng không thể cưỡng ép Tạ Bách Viễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play