"Đứng ở ban công mà không chịu khoác thêm áo.” Thẩm Thuần ôm eo anh nói.
"Anh quên mất.” Tạ Bách Viễn nắm chặt tay hắn. Sau đêm thân mật đó, nhiều hành động dường như không còn gò bó nữa. "Em làm mấy cái này từ khi nào vậy?"
"Lúc thức dậy, vừa hay thấy tuyết rơi nên hứng thú nổi lên.” Thẩm Thuần cúi đầu cười nói.
"Thì ra là vậy.” Tạ Bách Viễn nắm tay hắn nói, "Làm đẹp thật đấy."
"Ừm, vì cũng muốn hội trưởng vừa tỉnh dậy là có thể nhìn thấy, nên em đã dành thêm chút tâm tư.” Thẩm Thuần nói.
Ngón tay Tạ Bách Viễn khẽ siết chặt, một cảm xúc mang tên niềm vui đang dâng trào. Anh khó mà diễn tả được cảm giác đó, chỉ là người này đã ghi nhớ lời hứa với anh, điều đó thật sự khiến anh rất cảm động: "Lúc làm chắc lạnh lắm nhỉ?"
"Tuyết không lạnh, lát nữa là ấm ngay thôi.” Thẩm Thuần đặt tay lên trán Tạ Bách Viễn nói, "Nhưng nếu anh cứ đứng đây nữa, có thể sẽ sốt đấy, ăn cơm trước đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play