Khi Thẩm Thuần bước vào nhà, vẫn còn mang theo hơi lạnh. Tạ Bách Viễn vươn tay chạm vào má hắn nói: "Bên ngoài lạnh như thế, cứ nhất định phải chạy ra ngoài, em nói xem em làm vậy vì cái gì?"
Thẩm Thuần chỉ cười không nói, chỉ cởi áo khoác. Tạ Bách Viễn giúp cầm lấy, khi định treo áo lên thì một hộp nhỏ từ trong túi rơi ra.
Tạ Bách Viễn theo bản năng cúi xuống nhặt, nhưng khi nhìn rõ hình ảnh trên đó thì động tác khựng lại, nhất thời do dự, chiếc hộp đã bị Thẩm Thuần nhặt lên, rất tự nhiên nhét lại vào túi nói: "Hội trưởng, ăn cơm trước đi."
Ăn cơm thì ăn cơm, tại sao lại phải thêm chữ "trước"?
Rõ ràng là loại đồ đó, sao người này lại có thể bình thản như thể vừa bị phát hiện ra một cái hộp bút chì vậy?
Khi Tạ Bách Viễn đi siêu thị đương nhiên cũng thấy những thứ đó, nhưng trước mặt bao nhiêu người mà để nhân viên thu ngân quét mã thì quá là mất mặt. Trong lòng vốn không phải là không có tiếc nuối, nhưng không ngờ Thẩm Thuần lại trực tiếp đi mua!
Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, tối nay sẽ xảy ra chuyện gì thật là rõ như ban ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play