“Chẳng lẽ là tàng bảo đồ?” Cổ Dao cảm thấy hôm nay vận may không tệ chút nào, ba người mở ba cái rương đều có được thứ tốt, vượt xa giá trị linh châu bỏ ra. Hắn liên tục gật đầu, nói: “Được a, có cơ hội rồi, đi thăm dò bảo vật.”
Trì Trường Dạ khẽ nhếch môi.
Đến chạng vạng cùng ngày, tùy tùng của Điền nhị thiếu lại đến thêm một chuyến, báo cáo tình hình của huynh muội Phương gia. Sự việc xảy ra sau khi ba người Cổ Dao rời khỏi khu chợ vô chủ kia. Hai huynh muội Phương gia có lẽ tâm trạng không được tốt, đã xảy ra xung đột với tu sĩ trong chợ. Họ lôi Cổ gia ra, cho rằng như vậy có thể dọa lui đối phương, không ngờ đối phương lập tức gọi thêm hai đồng bọn, đánh cho huynh muội Phương gia cùng hai tùy tùng một trận tơi bời.
Phương Đông Hùng bị thương nặng nhất, mặt bị đánh sưng vù như đầu heo, chưa kể còn gãy hai xương sườn. Phương Đông Lan chạy về phía địa bàn Cổ gia cầu cứu thì bị người ngáng chân ngã, rụng mất hai chiếc răng cửa, thảm hại không kém gì anh trai.
Đến khi hộ vệ chợ Cổ gia nghe tin chạy đến thì đám tu sĩ đánh người đã sớm bỏ trốn mất dạng. Hỏi những người khác, họ cũng không rõ lai lịch đối phương là ai. Cuối cùng chuyện này chỉ có thể bỏ lửng. Cổ gia cũng không thể vì hai huynh muội Phương gia mà phong tỏa toàn trấn lục soát người, bởi vì làm vậy sẽ đắc tội hai gia tộc khác và nhiều thế lực lớn nhỏ. Thân phận huynh muội Phương gia còn chưa đủ tư cách đó.
Cổ Dao nghe xong vui sướng vô cùng, đôi mắt cười híp lại. Hắn lấy ra một lọ dược tề trị liệu ngoại thương thưởng cho người đến báo tin, tùy tùng vui vẻ rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT