“Thỉnh tiền bối chỉ điểm.” Cổ Dao trong lòng vui mừng, thái độ cung kính hơn hẳn, cư nhiên lại gặp được một đan sư, đúng là thiếu cái gì thì gặp cái đó.
Hứa Trần lộ ra vẻ mặt “trẻ nhỏ dễ dạy”, tình huống nơi này sớm muộn gì Cổ Dao cũng sẽ biết, vì giờ đây chủ nhân chân chính của nơi này đã không còn là hắn nữa. Hứa Trần thậm chí còn có chút ghen tỵ với vận khí tốt của Cổ Dao:
“Nơi này là Đan Các, theo ta được biết, tổng cộng có chín tầng, tương ứng với chín phẩm đan sư. Phẩm cấp đan sư chắc ngươi cũng biết rồi chứ?”
Cổ Dao ngoan ngoãn gật đầu như học trò:
“Đan sư chia làm chín phẩm, thấp nhất là cửu phẩm đan sư, cao nhất là nhất phẩm đan sư.”
Đây là kiến thức nguyên thân từng đọc qua ở Điển Tàng Các của Cổ gia. Bất quá, người ở trấn Viễn Dương không nói như vậy, chỗ này cao nhất cũng chỉ có bát phẩm đan sư, mà cũng chỉ tồn tại ở Cổ gia, chính là vị lão tổ Trúc Cơ kỳ quanh năm không lộ diện kia. Vậy nên thông thường ở đây, tu sĩ dùng cách gọi cấp thấp, trung cấp và cao cấp đan sư, tương ứng với đan dược cấp thấp, trung cấp và cao cấp. Phù sư cũng tương tự. Cao cấp đan sư và phù sư ở vùng này vô cùng được trọng vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT