Điền Phi Dung cười ha hả, giơ ngón tay cái về phía phó quản sự, phó quản sự cũng bật cười lắc đầu. Vậy mà lại đi nổi giận với đám tiểu bối nhà quyền quý, bất quá người Phương gia này thật là kỳ cục, hắn đâu phải lần đầu thấy người Phương gia đến đây gây sự. Phương gia thật sự cho rằng chỉ cần leo được lên thuyền Cổ gia là có thể nghênh ngang đi lại ở trấn Viễn Dương hay sao?
“Điền nhị thiếu,” Cổ Dao hạ giọng hỏi Điền Phi Dung, “muốn tìm người thu thập huynh muội Phương gia một trận, cần bao nhiêu linh châu?”
Với thính lực của phó quản sự, tự nhiên nghe rõ ràng không sót chữ nào, ánh mắt kinh ngạc dừng trên người Cổ Dao. Hôm nay tiếp xúc, mới phát hiện tính tình người này hoàn toàn khác hẳn lời đồn, lại vô cùng thú vị. Ngay cả Trì Trường Dạ cũng khiến hắn phải nhìn bằng con mắt khác xưa — thiếu niên kia, hắn hoàn toàn không nhìn thấu, trong lòng càng thêm kiêng kỵ, đây cũng là một trong những lý do khiến hắn quyết định ra mặt.
Trì Trường Dạ cũng nghe thấy, đưa mắt nhìn về phía Điền Phi Dung. Nếu Cổ Dao đã muốn làm vậy, hắn tự nhiên ủng hộ. Hiện tại, đúng là không thích hợp để hai người bọn họ ra mặt.
Điền Phi Dung còn chưa kịp mở miệng, phó quản sự đã cho gọi một người tới, nói với Cổ Dao: “Không tốn nhiều, chỉ cần hai trăm linh châu, hắn có thể giúp các ngươi tìm người, khiến huynh muội Phương gia kêu trời không thấu, quan trọng là sẽ không ai nghi ngờ đến các ngươi.”
Điền Phi Dung há miệng nhìn Cổ Dao, không biết nên nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT