“Chú biết chứ, nhưng…” Trong lòng đội trưởng rõ như ban ngày, không tỉa bớt cây thì rau chẳng thể lớn nổi, nhưng ông thật sự không nỡ ra tay! Chỉ ngắt vài lá thôi mà ông đã thấy xót ruột rồi.

“Rau nhà mình ăn, tiếc gì chứ. Lát nữa ai cũng mang một ít về.” 
Bà cụ tuy chưa từng làm ruộng, nhưng chỉ nghe họ trò chuyện cũng đủ hiểu là rau này phải ăn cho kịp! Bà dứt khoát quyết định, lát nữa chia đều cho mỗi nhà một ít.

Triệu Xuyên cũng chẳng để tâm chuyện chia rau. Dù sao họ mang về cũng giúp gây thêm sự chú ý, mà cái nhà kính này vốn chỉ là cái cớ, là lý do để Trần Viên Viên có thể lấy rau từ trong không gian một cách đường hoàng. 
Như thể, cô ấy muốn ăn rau xanh cũng không cần giấu giếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play