Triệu Xuyên sau khi lấy nước xong lại bắt đầu dùng nồi lớn đun nước rửa rau. Dù sao nước trong ấm cũng là để Viên Viên rửa mặt, không thể lấy ra dùng lung tung được. Nhưng anh lại không biết Viên Viên định nấu những món gì với đống rau này, nên không dám tự tiện làm gì, chỉ biết ngồi đó chờ.
Anh đành rót một chút nước trong ấm, bỏ vài lá trà vào cốc, vừa pha vừa không nỡ. Nếu không phải Viên Viên từng nói: “Nước đun trong ấm để rửa mặt, còn nồi thì để nấu ăn, dùng nồi đun nước có cảm giác dính dầu mỡ lắm!”, thì có lẽ anh đã tiện tay dùng luôn nước trong nồi rồi. Pha xong trà, anh lại vội đổ thêm nước nguội vào ấm, trong lòng chỉ mong sao trước khi nước sôi thì Viên Viên vẫn còn ngủ, đừng thức dậy vội.
Con người đúng là càng sợ cái gì thì cái đó lại càng đến sớm. Vừa mới ngồi xuống chưa được bao lâu, trà vừa kịp ngấm, thì trong nhà đã vang lên tiếng động. Triệu Xuyên lập tức tưởng tượng ra cảnh tượng trước mắt: Viên Viên vừa thức dậy, mặt mày còn phúng phính, thân hình mềm mại ngã vào lòng anh, rồi dùng giọng nói ngọt như mật khe khẽ gọi tên anh...
Chỉ nghĩ đến đó thôi mà máu trong người anh như dồn về. Triệu Xuyên sau khi lấy nước xong lại bắt đầu dùng nồi lớn đun nước rửa rau. Dù sao nước trong ấm cũng là để Viên Viên rửa mặt, không thể lấy ra dùng lung tung được. Nhưng anh lại không biết Viên Viên định nấu những món gì với đống rau này, nên không dám tự tiện làm gì, chỉ biết ngồi đó chờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT