Diệp Hạnh nghiêm mặt nói.
Nhưng Giang Từ Thâm lại dùng ánh mắt nhìn người thiểu năng trí tuệ để nhìn Diệp Hạnh, sau đó bình thản giải thích: “Ý tôi là cô có cách nào để nó ngoan ngoãn nằm im cho cô châm cứu không?”
Diệp Hạnh: "..." Đây quả là một vấn đề nghiêm trọng đáng để suy ngẫm.
Nếu thằng nhóc này còn chạy ra ngoài một lần nữa thì cô cũng không thể chịu nổi.
"Hay là để bác sĩ Trương tiêm cho nó một mũi thuốc mê? Hay là đánh cho nó ngất đi? Hay là trói nó lại luôn?" Diệp Hạnh đưa ra những đề nghị đáng sợ.
Đại Ngưu đang đứng bên cạnh chờ rót cốc nước thứ ba cho Diệp Hạnh, nghe vậy bỗng chốc tái mặt, không kièm được mà yếu ớt nhìn Diệp Hạnh rồi nói nhỏ: “Dì Diệp, cháu nghe thấy mà, cháu ngốc chứ không điếc.”
Diệp Hạnh: “...”
Giang Từ Thâm nhìn Diệp Hạnh một cách đầy ẩn ý rồi mới an ủi: “Đại Ngưu, cháu không ngốc, cháu là một đứa trẻ thông minh, dì Diệp mới là đồ ngốc! Đúng rồi, Đại Ngưu, cháu có muốn nghe kể chuyện không? Chú Giang vừa đọc được một câu chuyện cổ tích nước ngoài. Chú thấy khá thú vị, hay là chú kể cho cháu nghe câu chuyện này nhé, cháu thấy thế nào?”
Dường như Đại Ngưu rất thích Giang Từ Thâm. Vừa nghe Giang Từ Thâm nói sẽ kể chuyện cho mình nghe, cậu bé lập tức ngồi xuống, chống cằm nói với anh: “Có ạ, cháu muốn nghe! Cháu muốn nghe!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT