"Được." Chu Dục Chiếu cũng không phải là người mặt dày. Thấy Giang Từ Thâm làm mặt lạnh đòi trả xe lăn, anh ấy bèn đứng dậy bằng một chân, trả xe lăn cho anh.
Không ngờ anh ấy vừa định đứng dậy thì đột nhiên Diệp Hạnh sầm mặt ấn anh ấy ngồi xuống, đoạn nói: “Được cái gì mà được? Nhà anh còn xa lắm! Chẳng lẽ anh còn muốn tôi cõng anh về?”
Nói xong, Diệp Hạnh lạnh nhạt liếc nhìn Giang Từ Thâm: “Anh đừng keo kiệt như thế. Xe lăn này là nhờ người ta mua hộ đấy.”
Giang Từ Thâm: “...”
Lúc nãy bác sĩ Trương thấy Diệp Hạnh vừa châm cứu vừa ra tay như nước chảy mây trôi, quả thật khiến ông ấy ngạc nhiên đến ngây người. Ông ấy vô cùng khâm phục, nay thấy Diệp Hạnh định đưa Chu Dục Chiếu về nhà, ông ấy lập tức tranh thủ nói: “Bác sĩ Diệp, để tôi đưa cậu Chu về chu, cô vừa châm cứu xong nên nghỉ ngơi đi thì hơn, hoặc cô về trạm y tế ngồi một lát cũng được, xem có bệnh nhân nào cần khám không. Mấy việc nặng nhọc này để tôi làm là được rồi, lát nữa tôi sẽ trả xe lăn lại cho cậu Giang.”
Thấy bác sĩ Trương chủ động nhận trách nhiệm đưa Chu Dục Chiếu về nhà, tất nhiên Diệp Hạnh không ngăn cản, còn vội vàng cảm ơn: “Vậy thì làm phiền bác sĩ Trương quá, để tôi về trạm y tế trước.”
Chu Dục Chiếu chuẩn bị về nên quay đầu nhìn về phía Đại Ngưu, đoạn nói: “Đại Ngưu, chú hai về đây, cháu cũng về với chú hai đi.”
Nhưng Đại Ngưu nghe Chu Dục Chiếu nói xong lại không nhịn được mà trốn ngay ra sau lưng Giang Từ Thâm, yếu ớt nói: “Cháu, cháu chưa về đâu, dì Diệp nói tối nay sẽ làm thịt gà cho cháu ăn, cháu ở lại ăn cơm cái đã.”
Chu Dục Chiếu không khỏi thấy mất mặt, nghiến răng nói: “Nhà mình cũng có thịt ăn mà! Cháu muốn ăn thịt gà thì chú sẽ bảo mẹ mổ gà hầm canh cho cháu uống.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT