"Một hào." Diệp Hạnh cũng lười nói nhiều với cô ta. Một khi cô không lấy tiền, người ta chắc chắn sẽ nghĩ cô có ý đồ gì. Chi bằng lấy một hào, để mình được yên ổn.
Nghe Diệp Hạnh đòi một hào, nội tâm Thẩm Thanh Dung không khỏi lẩm bẩm cô cũng biết điều.
Cô ta đặt chiếc túi xách nhỏ tinh tế của mình lên bàn, định lấy một hào đưa cho Diệp Hạnh.
Tuy nhiên điều đáng ngại là trong túi của cô ta không có tờ tiền nhỏ như một hào, tờ nhỏ nhất cũng là một đồng.
"Trên tay tôi không có tiền lẻ. Cho cô một đồng vậy, coi như là làm việc thiện trong ngày." Thẩm Thanh Dung lấy ra một đồng tiền, trực tiếp ném cho Diệp Hạnh.
Ông lão Thẩm nghe lời của Thẩm Thanh Dung, cảm thấy có chút không ổn. Đang định mở miệng thì lúc này, bên cạnh xuất hiện một người bị cụt một chân đến xin ăn.
"Làm ơn đi, các anh các chị. Hai ngày rồi tôi chưa ăn gì, ở nhà còn có người vợ đang uống thuốc. Làm ơn đi——" Người đàn ông râu ria xồm xoàm cầm một cái bát cũ kỹ đi từng bàn xin ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play