Trên tàu có bán cơm hộp, thậm chí còn có cả đùi gà. Có điều giá không rẻ, người bình thường không nỡ mua. Tuy nhiên nhìn cách ăn mặc của họ, có vẻ không phải người thiếu tiền.
So với Giang Từ Thâm và Diệp Hạnh, tuy hai người họ cũng có tiền thật nhưng cách ăn mặc lại giản dị hơn nhiều.
Diệp Hạnh mặc quần áo kiểu công nhân phổ biến, còn Giang Từ Thâm vẫn mặc bộ quân phục cũ. Anh đã giặt đến bạc màu, trông giống như một cặp vợ chồng nghèo mà sạch sẽ.
Diệp Hạnh đã ăn xong chiếc bánh bao trong miệng, lại với tay lấy thêm một chiếc từ trong túi. Nghe cô gái cùng ông lão nói vậy, cô tốt bụng hỏi: “Hai người cũng chưa ăn cơm à? Đây là bánh bao nhà tôi làm, còn nóng đấy. Ăn hai cái đi nhé?”
Nói xong, Diệp Hạnh đưa một cái bánh bao cho ông lão.
Cô vốn chỉ thấy ông lớn tuổi nên muốn giúp đỡ một chút, ai ngờ cô gái kia lại không biết ơn. Thấy Diệp Hạnh cầm bánh bao đưa cho ông mình, mặt lập tức lạnh lùng. Cô ta liếc nhìn Diệp Hạnh một cái, giọng điệu không thiện chí nói: “Tay cô rửa chưa đấy? Bẩn thỉu thế kia, lại cầm đồ đưa cho ông tôi ăn! Ông tôi không ăn những thứ không sạch sẽ đâu! Các người giữ lại mà ăn đi, đồ nhà quê.”
Diệp Hạnh: "..." Lòng tốt bị coi như gan lừa hả?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT