Quý Tắc Thanh bị nụ hôn bất ngờ của Tạ Khinh Phùng khiến cho cả người như rơi vào mây mù, đầu óc trống rỗng, ngay cả muốn phản bác cũng không nói nên lời.
Y đúng là đã hạ dược, sự thật rành rành, không thể chối cãi. Nhưng Tạ Khinh Phùng lại không hề tỏ vẻ giận dữ, chỉ cười như không cười mà nhìn chằm chằm y. Quý Tắc Thanh cùng hắn đối mắt, trong lòng lo lắng bất an, cẩn thận hỏi:
“...Sư huynh, huynh không trách ta sao?”
Kỳ thật khi mới phát hiện ra chuyện, Tạ Khinh Phùng quả thật có tức giận đôi chút. Nhưng nghĩ lại thì thấy, tiểu sư đệ nhà mình chỉ hạ dược cho mỗi hắn, không hề dùng với ai khác, rõ ràng là vì quá thích hắn mới làm ra chuyện như vậy.
“Xem như ngươi lần đầu phạm lỗi, ta niệm tình tha cho, nhưng đừng có lần sau.” Hắn nhéo nhẹ cằm Quý Tắc Thanh, giọng điệu tùy ý như thể thực sự không hề để tâm.
Quý Tắc Thanh cụp mắt, rụt rè “Ừm” một tiếng, không rõ trong lòng là nên thở phào nhẹ nhõm hay nên âm thầm vui mừng. Cả người nhìn như một con tiểu hồ ly vừa trộm được đồ, ánh mắt lấp lánh, có chút gian xảo khó giấu.
“Còn chưa nói rõ, rốt cuộc vì sao lại hạ dược cho sư huynh?” Tạ Khinh Phùng thúc giục hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play