Sau cánh cửa, hai người y phục không chỉnh tề. Đai lưng của Quý Tắc Thanh vẫn còn nằm trong tay Tạ Khinh Phùng, nào dám bước ra ngoài. Quý Tắc Thanh như vừa bừng tỉnh từ trong mộng, luống cuống tay chân giật lại đai lưng, vội vàng thắt vào, thậm chí không quên liếc Tạ Khinh Phùng một cái đầy oán trách, thì thầm: “Xong rồi… Tây Lăng gia chủ tới rồi…”
Tuy rằng hắn và sư huynh thật sự chưa làm gì cả, nhưng cảm giác chột dạ đã sớm viết hết lên mặt.
Tạ Khinh Phùng nhìn bóng người đứng bên ngoài, nghĩ tới miếng thịt sắp tới miệng lại bay mất, chỉ còn thiếu một chút nữa liền có thể “nếm thử”, trong lòng sao có thể vui nổi? Đợi Quý Tắc Thanh chỉnh lại y phục xong xuôi, hắn thẳng tay mở “rầm” cửa phòng, thản nhiên nói: “Tây Lăng gia chủ, đêm khuya rồi ngươi không ở trong phòng ngủ, chạy tới tìm ta với sư đệ làm gì?”
Tây Lăng Vô Tâm rũ mắt nhìn vào trong phòng, ánh mắt vừa đảo qua liền bắt gặp Quý Tắc Thanh còn đang luống cuống buộc lại đai lưng, nét mặt càng thêm lạnh: “Hai người các ngươi… đang làm gì?”
Tạ Khinh Phùng mặt không đổi sắc: “Sư đệ ta bị phệ hỏa thú tập kích hồi tháng trước, eo còn thương tích chưa lành. Ta chỉ giúp y xem vết thương đã khỏi hẳn chưa.”
Tây Lăng Vô Tâm cười khẽ, giọng lạnh như gió đêm: “Ồ? Nếu bị thương, sao không tìm ta xem? Ta thân là thầy thuốc, chẳng phải càng am hiểu việc này sao?”
Quý Tắc Thanh vội vàng đáp, giọng đầy căng thẳng: “Chỉ là vết thương nhỏ… không phiền gia chủ ra tay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT