Quý Tắc Thanh tính tình hiền hòa, còn Tạ Khinh Phùng thì ngược lại, luôn tỏ ra thiếu kiên nhẫn với những kẻ ngu dốt. Hắn không có thiện cảm với những người không đứng đắn, cũng lười nói lý với kẻ đó, nhưng nếu có ai dám mạo phạm hắn, hắn sẽ không ngại dạy cho kẻ đó một bài học.
Quý Tắc Thanh giơ kiếm lên, nhìn Tạ Khinh Phùng dễ dàng chế ngự đối phương mà không cần tốn quá nhiều sức, y bắt đầu nghi ngờ liệu sư huynh của mình có thực sự là Trúc Cơ kỳ không.
“Ngươi! Ngươi muốn làm gì?!” Kẻ đối diện vừa sợ vừa tức giận, trừng mắt nhìn hắn.
“Nếu các ngươi biết điều, lui xa một chút, ta có thể bỏ qua. Nhưng hôm nay các ngươi đã tính kế mưu hại đồng môn, lại còn muốn giết người đoạt bảo, nói năng vô lễ, là ngại chính mình sống đủ rồi sao?” Tạ Khinh Phùng từng bước tiến lên, đến trước mặt tên cầm đầu. Hắn nhẹ nhàng gõ lên Cấm Phong kiếm, nói với giọng điệu ôn hòa: “Ta không muốn lấy mạng các ngươi, chỉ là vì sư đệ của ta không muốn sát sinh. Các ngươi thức thời thì mau giao ra yêu đan, đừng ép ta phải ra tay.”
“Phi! Ngươi nghĩ ngươi là ai?” Người bị đâm vào thân cây phun ra một ngụm nước bọt, rồi quay sang ra lệnh cho những người khác: “Làm gì mà còn đứng ngây ra đó? Chúng ta có tám người, bọn họ chỉ có hai, sợ gì không đánh lại? Còn không mau động thủ!”
Nghe thấy lệnh, đám người kia lập tức hành động. Quý Tắc Thanh sắc mặt thay đổi, vội vàng bước lên trước, chắn trước người Tạ Khinh Phùng: “Sư huynh, cẩn thận!”
Tạ Khinh Phùng vung tay chặn kiếm đang bổ xuống, đồng thời thuận tay ôm lấy sư đệ vào lòng, kéo người vào trong ngực mình: “Tiểu sư đệ, ngươi thân thể không khỏe thì đừng miễn cưỡng, việc đánh nhau cứ để sư huynh lo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT